An Thần Lộ

Chương 90: Chạm Mặt



Dự Hà bất lực chỉ biết ôm Dự Đoan Trang trơ mắt nhìn tên Đông gia một tay chém xuống, hắn lúc này đã vô lực phản kháng, hắn chết không sao, chỉ tiếc là Trang nhi sau cùng cũng không thể thoát thân được.
Đông gia sáu tên đều cười lớn, Dự gia cuối cùng xem như sạch sẽ.
Xiu.

.

.
Lúc tưởng chừng bản thân khó thoát thì có tiếng xé gió rồi một âm thanh vang lên, hắn ngẩng đầu lên thì thấy một bóng lưng cao lớn che chắn trước mặt mình.
Dự Hà run rẩy, cuối cùng.

.

.

hắn cuối cùng cũng chờ đợi được, mọi công sức trước đó của hắn đã được đền đáp, hắn cười mà trông nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
Dự gia xem như có hy vọng lại rồi., Đông gia hãy run rẩy đi.
“Ngươi là.


.

.” Tên Đông gia thấy song kiếm của mình bị chặn lại thì bất ngờ.

Hắn nhìn người đứng chắn trước Dự Hà là một thanh niên trẻ , trầm giọng: “Hạ gia Hạ Trí Đăng.”
Hạ Trí Đăng cười lớn.

“Ha ha, xem ra nơi thâm cùng thuỷ cốc vậy mà cũng có người biết đến một kẻ nhỏ nhoi như ta đây.

A.

.

.

, đây không phải là Đông gia Đông Thường sao.

.

.”
“Hừ, bớt nói nhảm đi.” Tên Đông gia thấy một chiêu mình bị cản lại vốn đã ôm một bụng oán khí, đã vậy còn bị Hạ Trí Đăng khinh thường liền lập tức phẫn nộ.
Quát lên một tiếng hắn liền đẩy người ra, tên Đông gia xoay người một cái toan tính dùng cả song đao hợp lực chém cùng lúc.

Song đao kết hợp tự nhiên vẽ ra hai vòng cung sáng lóa giữa không trung hạ xuống.
Hừ.

Hạ Trí Đăng thu lại nụ cười trước đó hắn hừ lạnh một tiếng, thanh kiếm trên tay dễ dàng chống đỡ song kiếm, kế tiếp hắn nhấc chân đá bay tên Đông gia ra xa.
Bành! Bịch! Ầm!
Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, những tên Đông gia lúc này mới kịp nhận ra tràng cảnh hiện tại.
“Không tốt, là Khai Khiếu trung kỳ.” Một tên giật mình thốt lên, nói rồi cả năm người đồng loạt xông lên muốn vây công Hạ Trí Đăng.

Trong bọn họ bất kỳ ai, đơn thương độc mã đều không phải là đối thủ của Hạ Trí Đăng này.
Nhìn năm người đang xông tới hắn nét mặt bình tĩnh, nụ cười như có như không trên môi.