[Đạo Mộ Bút Ký | Bình Tà] Huyết Kỳ Lân
Chương 27: 27
Edit by Cam
Ngày hôm sau, mọi người ai cũng đều ngủ đến khi mặt trời lên cao mới rời phòng.
Không một ai ngủ ngon.
Gương mặt Hạt Tử trắng toát vàng vọt, hai mắt lờ đờ khiến tôi nhìn cũng không khỏi thấy hơi xót cho hắn.
Giải Ngữ Hoa treo hai cái quần thâm dưới bọng mắt, giống y hệt một Tu La.
Cả Vương Cát và Tú Tú sắc mặt cũng trông khá nghiêm trọng.
Phan Tử đuổi đám người chúng tôi vào trong hai chiếc xe, rời khỏi khách sạn.
Ngồi trên xe tôi nhịn không được châm điếu thuốc, Tiểu Ca a, đội ngũ như vậy còn hạ đấu cái gì? Tiểu Ca ngược lại vẫn bình tĩnh như thường, dựa trên người tôi nặng nề ngủ.
Xe dọc theo quốc lộ, đi hết đường hoàng thổ.
Ra khỏi nội thành, cảnh sắc hai bên dần chuyển theo hướng tái ngoại, thứ mà xa xa có thể nhìn thấy chính là núi Hạ Lan, nơi Nhạc Phi đang nổi cơn thịnh nộ*, một vùng tái ngoại hiu quạnh.
Đi xa hơn, đường hẹp dần và cát cũng dầy hơn.
Một giờ tiếp theo sẽ là cát vàng ngút mắt, đường đi đã không còn, phải xuống xe và bước tiếp bằng chính đôi chân của mình.
*Xuất phát từ bài thơ "Mãn giang hồng" của Nhạc Phi.