Đoạt Thê - Dịch Chiêu
Trong một ngày hè oi bức, Nhậm Khanh Khanh, một phụ nữ trẻ tuổi, đang ôm đứa bé một tuổi rưỡi, chen chúc trong đám người, khuỷu tay rung rung muốn dỗ đứa bé vừa mới bị đánh thức vui cười. Cô nương tử mười chín tuổi, môi hồng răng trắng, mái tóc đen dài, nhìn thoáng qua đúng là cách búi của phụ nhân. Gương mặt cô mang theo vẻ thuần khiết tự nhiên, liếc mắt nhìn thoáng qua chỉ như một cô nương mới cập kê, làm sao có thể liên quan đến đứa bé mới sinh đang ôm trong lòng ngực.
Trong khi đó, một đám quan binh khai đao, trên tay nắm trường thương, đang chạy đến dẹp bá tánh sang ven đường. Bọn họ vây toàn bộ con phố chật như nêm cối, mỗi một người cao to, gương mặt vô cảm, nhìn thấy đã làm người ta khiếp sợ. Rất nhanh, mấy người cưỡi ngựa như bay vọt qua, gương mặt hắn lạnh lùng, mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, hai cánh môi mỏng mím chặt, có dáng vẻ không vui.
Nhậm Khanh Khanh đói lả, quan binh khai công đạo với nàng cũng chẳng liên quan, duỗi tay phải lấy hai cái bánh bao trong tay lão bản. Nhưng ai biết, quan binh ngăn đón bên kia bỗng nhiên xô đẩy nàng một cái, có ý giáo huấn nàng ở trước mặt quý nhân vô lễ như vậy. Nàng ngã không nhẹ, từ nhỏ nàng cũng được phụ mẫu nuông chiều lớn lên, nhưng sau khi thành thân lại nhận hết đau khổ. Nàng khônh khỏi tủi thân, nước mắt chảy xuống nhỏ giọng khóc
Đọc Truyện Đoạt Thê - Dịch Chiêu Truyện Chữ Full. Chúc Các Bạn Có Những Giây Phút Thư Giãn Vui Vẻ Khi Đọc Tiểu Thuyết Này!
Chương mới nhất
Danh sách chương
Chương 123: Thử
Chương 124: Tránh thai
Chương 125: Cha khóc
Chương 126: Săn bắn
Chương 127: Hươu
Chương 128: Nhữ Dương công chúa
Chương 129: Dùng kế
Chương 132: Được
Chương 133: Nhớ nàng
Chương 134: Ta không đi vào (H-)
Chương 135: Liếc mắt một lần cũng không cho hắn
Chương 136: Lĩnh Nam
Chương 137: Có nhớ ta?
Chương 138: Ta luôn không đứng đắn
Chương 139: Không có tiền đ�? (H)
Chương 140: Sao quấn người không buông (H)
Chương 141: Ăn huyệt cho nàng (H)
Chương 142: Đánh giặc
Chương 143: Phản nước
Chương 144: Bắc thượng