Hạ Sốt

Chương 99: Phiên ngoại song song

Edit: Tiểu Miêu.

Beta: Tiểu Hương.

Wattpad: @huongcuacothom (Hương Của Cỏ Thơm).

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

( Đây là phiên ngoại thế giới khác, giả sử như Chung Ánh Thục ly hôn với Lộ Trí Viễn và tái hôn với người khác, cuộc sống sau này của hai nhân vật chính.)

Năm nay Lộ Vô Khả mười lăm tuổi.

Học lớp 11 trường cao trung ở một khu quý tộc.

Cô nhảy lớp, trong lớp đại đa số bạn học đều lớn hơn cô một hai tuổi, vóc dáng cô phát triển sớm, cho nên giữa đám nữ sinh trong lớp cô không cao cũng không thấp.

Nam sinh thích kiểu như Lộ Vô Khả, không cao cũng không thấp thoạt nhìn như chim nhỏ nép vào người, bàn học Lộ Vô Khả mười ngày nửa tháng liền có người nhét thư tình vào.

Còn vì sao là mười ngày nửa tháng mà không phải là hai ba ngày, bởi vì cơ hồ mỗi nam sinh nhìn đến Lộ Vô Khả đều nói cô là kiểu khó theo đuổi, kiểu như thiên tiên nhìn không dính khói lửa phàm tục, cũng chỉ có mấy tên đầu sắt dám xông lên.

Đều không ngoại lệ, đống thư tình đó đều vào thùng rác, đến gần cũng bị coi là không khí.

Dần dà người tới trêu chọc Lộ Vô Khả ít đi, nam sinh toàn khối ngầm lấy biệt danh cho cô, gọi là Lưu Diệc Phi, không phải bởi vì cô lớn lên giống Lưu Diệc Phi, đơn thuần là vì cô khó theo đuổi.

Cho nên lúc mỹ nữ soái ca yêu sớm liên tục đổi đối tượng, Lộ Vô Khả mỗi ngày ngoại trừ học tập thì cũng là học tập, bao gồm cả hiện tại, cách lúc tan học chỉ còn mười phút mà lớp học đã có vẻ nóng nảy.

Đây là tiết tự học, tổ bên cạnh cửa sổ có nam sinh đã kéo khóa cặp sách rồi, một đám đều tụ lại chỗ đó tán gẫu, chỉ chờ lát nữa chuông tan học vang liền túm cặp chạy lấy người.

Bạn ngồi cùng bàn của Lộ Vô Khả đang thảo luận với nữ sinh ngồi trước tiểu thịt tươi nào đó hot gần đây, lúc trước bọn họ còn chưa quá quen thuộc, chỉ có chút giao tình giúp nhau làm bài tập. Chiều nay trong miệng hai người không hẹn mà nói ra một cái tên, trong vòng mười phút hai người lập tức biến thành chị em tốt, ngày mai có thể nắm tay cùng đi toilet.

Dưới hoàn cảnh tiếng ồn ào tả hữu tiền hậu giáp kích, Lộ Vô Khả vẫn có thể chuyên tâm học tập như cũ.

Không chỉ có thế, lát nữa mọi người tan học liền đi chơi, Lộ Vô Khả sẽ ngồi trên xe dừng ngoài trường đi học vũ đạo.

Mỗi ngày đều có lớp vũ đạo, mẹ Chung Ánh Thục bắt cô học vũ đạo còn nghiêm hơn học tập.

Cũng không trách mẹ, muốn trách thì phải trách cha ruột Lộ Vô Khả.

Trước kia Chung Ánh Thục cũng học khiêu vũ, còn có một công việc diễn viên vũ đạo danh giá, đang lúc lên cao, lại vì mang thai ngoài ý muốn mà bị sa thải.

Lúc ấy Chung Ánh Thục đang bên nhau với cha ruột Lộ Vô Khả, Lộ Trí Viễn, hai người chưa kết hôn đã có con, vì đó làm thứ mình nhiệt tình yêu thương bị phá vỡ nên tạo thành oán hận trong lòng mẹ Lộ Vô Khả, sau đó Lộ Trí Viễn bại lộ bản tính sau khi kết hôn càng lửa cháy đổ thêm dầu, Lộ Trí Viễn là dân cờ bạc, mỗi ngày không đem tiền cho người khác tiêu liền ngứa tay, hơn nữa còn là cái ham ăn biếng làm, là loại không có bản lĩnh kiếm tiền thua còn muốn vay tiền.

Sao Chung Ánh Thục chịu đựng được sinh hoạt như vậy, sau khi ly hôn mang theo con gái gặp được chồng hiện tại, vì thế tái giá rồi tới bên thủ đô này.

Năm ấy Lộ Vô Khả bảy tuổi theo mẹ tái giá đến thủ đô, cũng coi như là nửa người thủ đô.

Chuông tan vừa vang nháy mắt lớp học vơi đi hơn nửa, Lộ Vô Khả lại làm bài tập thêm nửa tiếng rồi mới mang cặp đi xuống lầu.

Hiện tại đang giữa mùa hạ, buổi chiều mặt trời vẫn hừng hực, cả tòa khu dạy học bị nướng đến vừa nóng vừa oi bức.

Gió thổi qua cũng mang theo hơi nóng, trên hành lang Lộ Vô Khả đón hơi nóng ập vào trước mặt mà đi xuống lầu.

Làn da cô trắng đến chói mắt, cùng ánh nắng nóng bỏng chạm vào thị giác lại lạnh căm như khối băng, trên người là sự thanh thuần mà lạnh nhạt cùng với vườn trường mùa hè xao động không hợp nhau.

Trên hành lang đối diện có mấy đàn anh lớp trên đang khoác tay ở đó không biết tán dóc cái gì.

Đồng phục nam là áo trắng quần tây, liếc mắt một cái nhìn qua hành lang toàn một sắc áo trắng ngắn tay.

Cũng không biết ai đang đứng đó.

Nhưng có một chuyện không cần hoài nghi, vị đàn anh họ Thẩm nọ chắc chắn đang ở đó.

Bởi vì một đường từ lớp đến hành lang Lộ Vô Khả đã gặp ít nhất mười nhóm nữ sinh đứng đây hóng gió nói chuyện phiếm.

Phần lớn là hai ba người một chỗ, nhìn như là ra hóng gió, nhưng Lộ Vô Khả đi ngang qua đều không hẹn mà nghe được từ miệng họ một cái tên.

Thẩm Ngật Tây.

Đương nhiên Lộ Vô Khả cũng chưa nhìn, chỉ lo đi phần mình, nửa tiếng sau bắt đầu học lớp vũ đạo, tài xế trong nhà chắc đang chờ ngoài cổng trường.

Gió cuốn qua làn váy Lộ Vô Khả, đánh vào đùi thẳng tắp trắng nõn của cô.

Trường học quy định trang phục nữ sinh là váy, váy dài màu xám cùng áo trắng ngắn tay, cộng thêm một kiện áo ghi-lê len sợi màu trắng gạo.

Cẳng chân Lộ Vô Khả bị ánh mặt trời nghiêng qua chiếu đến nóng lên, cô đi đến hàng hiên.

Đột nhiên, cách hơn nửa khu dạy học, hành lang trên lầu đối diện truyền đến một tiếng huýt sáo.

Ngay sau đó một đạo thanh âm nam sinh ồn ào ý vị bọc trong hơi nóng mùa hè vọng khắp khu dạy học, mang theo ý cười trộm.

"Uy, đàn em đối diện có cái cột tóc màu đen ơi, ở đây có đàn anh muốn biết số điện thoại em."

Lộ Vô Khả ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục đi đến hướng hành lang.

"Đàn em năm hai lớp một* ơi." Bên kia lại trêu đùa kêu lên.

* Là lớp một của khối 11.

Trên hành lang không ngừng có nữ sinh nhìn về phía Lộ Vô Khả, dường như Lộ Vô Khả không cảm giác được những ánh mắt đó, chỉ không thoải mái khi bị ánh mặt trời chiếu vào đôi mắt mà chớp chớp, sau đó theo hành lang xuống lầu.

Lớp vũ đạo học trong hai tiếng, lúc Lộ Vô Khả được tài xế đưa về nhà trời còn chưa tối, ngày mùa hè quá dài.

Mẹ ở nhà, khi Lộ Vô Khả đi từ sân vào Chung Ánh Thục đang ở trong phòng bếp tự mình nướng điểm tâm ngọt cho cô ăn.

Thấy cô về Chung Ánh Thục bảo thả cặp sách đến nhà ăn đợi chút, chờ ăn chiều trà rồi lên lầu.

Sau đó lúc ăn nhẹ mẹ lại hỏi cô tình hình học tập cả ngày rồi mới để cô đi lên.

Dù mặt trời đã khuất sau núi, nhưng phòng đóng chặt cả ngày vẫn không tán đi hơi nóng của ngày hè được, Lộ Vô Khả trở lại phòng đến bên cửa sổ mở cửa ra.

Cha dượng Lộ Vô Khả là người có uy tín danh dự, ở chỗ yên tĩnh lịch sự tao nhã, căn biệt thự nhỏ này cũng rất tình thú, hàng xóm không có gì bất ngờ thì đều là người giàu có.

Lộ Vô Khả đẩy cửa sổ ra, dây thường xuân cách vách đã duỗi tới bên cô.

Cô đang định rời đi khỏi cửa sổ, dưới lầu truyền đến tiếng các nam sinh vui cười đùa giỡn.

Bọn họ miệng luyên thuyên, hình như đang nói năm ba* có nữ sinh lớp nào đó thật xinh đẹp.

*Lớp 12

Trí nhớ Lộ Vô Khả khá tốt, mấy thanh âm này cô không xa lạ gì, bởi vì hai tiếng trước cô mới vừa nghe qua ở trường.

Chính là kia mấy đàn anh năm ba đó.

Cô còn đang đứng đó, bỗng nhiên cửa phòng bị mở ra, Chung Ánh Thục đẩy cửa đi vào thấy cô đứng trước cửa sổ lấy làm lạ, bà đi đến chỗ con gái: "Sao lại đứng đây thế ?"

Lộ Vô Khả nói: "Có hơi nực, mở cửa sổ để gió vào."

Mẹ cô nhìn xuống dưới lầu, dù không có ý khinh thường, nhưng Lộ Vô Khả vẫn nhìn ra cảm xúc không tán thành từ trong ánh mắt bà, chính là ánh mắt mà nhiều phụ huynh của trò ngoan nhìn học sinh hư.

Bà kéo mành của Lộ Vô Khả lại, tuy rằng cảm thấy con gái mình hoàn toàn không cần bà lo lắng, thật sự ngoan, nhưng bà vẫn nói.

"Con ngàn vạn đừng học theo anh trai nhà đối diện, bây giờ mới mấy tuổi, hút thuốc uống rượu trốn học."