Kiều Sủng Vi Thượng

Chương 57: 57


Thẩm Xu ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, đưa tay khẽ lau nước mắt, một lúc sau mới trừng mắt với hắn, tức giận nói, “Bổn cung không cần mạng của chàng đâu, tướng quân vẫn là tự mình giữ lại đi thôi.


Nghe vậy, Bùi Vân Khiêm cười khẽ một tiếng, “Phải, thần đương nhiên phải giữ mạng của mình rồi, thần còn muốn sống lâu trăm tuổi với công chúa nữa.


Khuôn mặt Thẩm Xu đỏ bừng, quay đầu không nhìn hắn nữa, khẽ hừ một tiếng, “Ai muốn sống lâu trăm tuổi với chàng chứ.


Bùi Vân Khiêm đưa tay nắm lấy ngón tay Thẩm Xu, giọng nói trầm thấp dịu dàng không thể che giấu sự sủng nịch, “Vậy một mình công chúa sống lâu trăm tuổi cũng được.


Nói đến đây, Bùi Vân Khiêm dừng một chút, ra vẻ ấm ức, “Thần không sống tới trăm tuổi cũng không sao.


Vừa dứt lời, Thẩm Xu lại ngẩng đầu lên nhìn, ngón tay bị Bùi Vân Khiêm trên giường nắm lấy cũng cử động, nàng khịt mũi, đôi mắt hạnh long lanh chứa tất cả tình ý.

Một lúc lâu sau, nàng mím môi khẽ nói, “Tướng quân cũng phải sống lâu trăm tuổi.


Nghe vậy, Bùi Vân Khiêm cười thành tiếng, ngón tay cọ cọ lòng bàn tay Thẩm Xu, khoé miệng cong lên, ý cười trong mắt cũng ngày càng đậm hơn, “Được rồi, nếu công chúa đã phân phó, vậy thần tất nhiên sẽ vâng theo…”
Nói rồi, Bùi Vân Khiêm nghiêng người tơis gần Thẩm Xu, giọng nói ái muội khó nén sự thâm tình.

“Sống lâu trăm tuổi cùng công chúa.


Thẩm Xu mím môi, cúi đầu khẽ ‘ừm’ một tiếng, nhỏ tới mức không thể phát hiện.