Kim Chi Sủng Hậu

Chương 10: "Ngươi khóc? Tại sao....?"

Thành Hầu gật đầu, đương nhiên hắn không tin phu nhân cùng nữ nhi của mình sẽ làm ra chuyện bại hoại như vậy.

Chỉ an ủi Ngọc Yên nói: "Hôn sự của Yên Nhi phu nhân không cần quan tâm, đích nữ Hầu phủ, lại không xứng với người nào? Nàng là viên ngọc quý trong tay ta, hôn sự của nàng ta đã sớm có chủ ý. Thủ hạ của ta có một hậu sinh trẻ tuổi, con cháu thế gia, thái độ làm người trượng nghĩa dáng vẻ đường đường, ngày khác gọi hắn đến phủ để các ngươi gặp mặt? "

Ngọc Yên nghe xong, một hơi không thở nổi, khóc lên: "Không, ta mới không cần! Ta sẽ không gặp hắn! Ta sẽ không gả cho hắn! "

Thành Hầu dựng thẳng lông mày muốn răn dạy nàng, Lâm thị vội vàng lôi kéo, ý cười cũng không duy trì được, miễn cưỡng chống đỡ nói: "Ngọc Yên đây là thẹn thùng, nàng còn nhỏ, ta còn nghĩ muốn lưu lại vài năm, Hầu gia xem trọng người đó, trước hết để ý là được. "


Ngọc Chiếu lần thứ hai đến Tử Dương quan, nhẹ nhàng xuống xe, xa xa liền nghe nói có chân nhân giảng kinh ở thiên điện, Ngọc Chiếu chỉ là đến trốn tránh thanh nhàn, cũng không thành tâm cầu đạo, nàng mới không thích nghe những kinh pháp thâm ảo khó hiểu kia.

Nhưng nàng ngước mắt nhìn thấy những đạo trưởng chân nhân đang trú trong Tử Dương quan, quả thật giống như lời đồn, người tuấn tú ở giữa rất nhiều, điều này không khỏi khiến nàng nhớ tới vị đạo trưởng nhìn thoáng qua lần trước .
Thấy Ngọc Chiếu cũng không tiếp tục truy vấn, nàng bảo thị nữ lưu lại đi thu thập chỗ ở, nàng tự mình thu váy vòng qua cột hành lang, sau đó tìm lần lượt từng gian một.