Kim Chi Sủng Hậu
Chương 11: "Bưng qua cho vị cô nương này..."
Lông mi Ngọc Chiếu khẽ run lên, lúc này mới nhớ tới chuyện xấu vừa rồi, nàng mềm nhũn than thở, che mặt: "Hôm nay chọc cha ta tức giận, bị hắn mắng, nếu không phải ta thông minh, nói không chừng hắn sẽ đánh ta! "
"Cho nên ngươi liền đến trong đạo quan trốn?"
Ngọc Chiếu hừ nhẹ một tiếng, có chút thề thốt, nói: "Làm sao có thể chứ? Ta chỉ không muốn làm ầm ĩ với hắn, ta lại sợ hắn sao? "
Triệu Huyền nghe xong không khỏi bật cười, "Nếu đã như vậy, ngươi vì sao lại khóc? "
Ngọc Chiếu suy nghĩ một lúc lâu, mới cười nói: "Nước mắt của ta chính là như vậy"
Lần trước đạo trưởng tiếc chữ như vàng, toàn bộ không nói được mấy câu, lần này hai người vậy mà cùng nhau nói rất nhiều lời, Ngọc Chiếu cảm thấy, đây chính là hai người nàng đã quen thuộc với nhau.
Đúng lúc Lý Cận Lân gõ cửa, Triệu Huyền gật đầu nói: "Tiến vào. "
Nàng sớm nghe nói điểm tâm trong Tử Dương quan rất ngon, nhưng lần trước tới vội vàng trở về, không ăn.
Hôm nay nghe xong liền ngẩng đầu nhìn hộp thức ăn trên tay hắn.
Ngọc Chiếu nói một tiếng cảm ơn, liền hai tay cầm đĩa, đặt lên đùi mình.
Bên kia Lý Cận Lân vừa mới đem hộp thức ăn đóng lại, còn chưa kịp đốt hương pha trà, Triệu Huyền liền khoát tay áo, ý bảo hắn lui xuống.
Lý Cận Lân trong lòng kinh ngạc, không pha trà chẳng lẽ để khách nhân ăn điểm tâm khô?
Hắn thu hồi tâm tư rũ mắt đi ra khỏi điện, còn cẩn thận đóng cửa lại.
❤️Note: khúc này trong truyện thì không biết t/g có để lộn tên không, vì nv Lý Cận Lân lúc thì t/g để Lý Cận Lân, lúc thì để Lý Tiến Lân, nên mình để luôn là Lý Cận Lân =.=