Kim Chi Sủng Hậu
Chương 20: Hóa ra không phải nàng nằm mơ
Hôm nay dường như Lâm thị có tâm sự, giữa lông mày không khỏi mang theo vài phần tâm tư. Trước khi nàng xuất giá tính tình vốn đanh đá chua ngoa, sau khi làm Hầu phu nhân, đã thu lại không ít tính tình, giữ gìn danh phận chủ mẫu Hầu phủ cẩn thận trầm ổn.
Lâm thị đối với Ngọc Chiếu không quá mức thân cận lấy lòng, nhưng cũng chưa từng cố ý nhắm vào.
Hai người một người là trưởng nữ của tiền Hầu phu nhân, người kia là Hầu phu nhân hiện tại, Ngọc Chiếu cũng không phải do Lâm thị nuôi lớn, không có quá nhiều tình cảm, đạo lý xa thơm gần thối hai người đều hiểu, bởi vậy đoạn thời gian này ngược lại sống cùng nhau rất yên ổn.
Hiện giờ Lâm thị nhìn Ngọc Chiếu, thế nhưng lại sinh ra vài phần trìu mến.
Ngọc Chiếu có chút bối rối, dừng một lát lập tức lắc đầu: "Phiền phu nhân quan tâm, uống thuốc xong đã tốt hơn nhiều. "
Lâm thị nghe xong lông mày chậm rãi giãn ra, đánh giá Ngọc Chiếu, kỳ quái nói: "Ngửi thấy mùi rượu, chẳng lẽ là đại cô nương uống rượu sao? "
Ngọc Chiếu có chút chột dạ, sắc mặt lại rất bình tĩnh: "Lúc ta đi chơi đầu hồ, người chung quanh có uống một ít, đại khái là khi đó không cẩn thận nên dính vào trên người. "
" Tỷ tỷ còn có thể chơi đầu hồ sao?"
Ngọc Chiếu nở nụ cười, lấy ra mảnh ngọc long ngũ sắc có bện dây vung lên trời, mang theo đắc ý nói: "Đương nhiên, hơn nữa ta còn thắng. "
Ngọc Yên giả tạo hâm mộ nói: "Tỷ tỷ thật sự là lợi hại, đầu hồ khó như vậy cũng có thể thắng. "
Ngọc Chiếu hít sâu một hơi, trong mắt mang theo một tia mờ mịt: "Đã biết. "
Lâm thị lại nói: "Hôm nay vào hạ, trong viện của ngươi nếu thiếu cái gì, liền sai người nói cho mẫu thân biết. "
Ngọc Chiếu gật đầu đáp: "Phiền phu nhân lo lắng, chỗ của ta cũng không thiếu cái gì. "
"Vậy là tốt rồi, trước tiên ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi, ta đi phía trước an bài xe ngựa, đợi sắp xếp xong gọi muội muội ngươi đến đón ngươi."
Ngọc Chiếu chớp chớp mắt, nhẹ giọng đáp ứng.
Hai người Lâm thị và Ngọc Yên liền vội vàng đi ra ngoài.
Còn lại chủ tớ ba người vẻ mặt không thể tin được.
Tuyết Liễu: "Phu nhân nàng... Sao bỗng nhiên lại hỏi han ân cần với tiểu thư như vậy? Có phải Hầu gia nói gì hay không? "
Tuyết Nhạn nhìn bộ dáng mờ mịt của Ngọc Chiếu, khẽ thở dài một tiếng, lời đến bên miệng lại nuốt trở vào: "Ai biết được chứ? "
Bỗng nhiên Tuyết Liễu "a" một tiếng, "Tiểu thư, bên hông người lúc nào thì có thêm một miếng ngọc bội vậy? Còn là cẩm thạch, nhìn thật là đẹp mắt. "