Làm Trà Xanh Ở Trường Quý Tộc Anh Quốc

Chương 33: Chuông Vàng Leng Keng



Thư phòng của bá tước Grey mang phong cách Anh quốc điển hình.

Bức tường nghiêm chỉnh chia thành ô vuông làm giá sách, trên đó xếp những cuốn sách mang tầm vĩ mô mà chỉ cần đọc tựa đề cũng đủ khiến người học dốt chữa bệnh mất ngủ ngay lập tức*.

Phía trước giá sách là chiếc bàn gỗ nguyên khối, tràn ngập cảm giác cổ kính.

(*) Này chắc là chỉ đa số người học dở lên lớp hay ngủ gật.

Nhưng đọc tựa sách cũng giật mình không ngủ được nữa (?)
Ở phía bên kia của bức tường là một cửa trượt bằng kính với họa tiết hoa hồng sẫm và kính mờ ngăn cách với phòng ngủ của bá tước Grey.

Phòng ngủ và thư phòng của hắn liên thông với nhau, thể hiện tinh thần nhiệt huyết của một học bá.

Khi Thiện Sơ tiến vào phòng làm việc, trên người mặc quần áo ở nhà mà quản gia chuẩn bị cho cậu.

Quần áo màu xanh lam, trong veo như ánh sao.

Dưới ánh đèn chùm cổ kính, chất áo satin¹ độc đáo của tơ lụa chuyển động, khiến làn da Thiện Sơ càng thêm trắng nõn.

¹ Vải satin là loại vải có chất liệu đặc trưng bóng, mịn thường có mặt trên bóng và mặt sau xỉn màu.

Vải satin áp dụng kiểu dệt sa tanh là kỹ thuật dệt vân đoạn, tạo nên sự đan kết giữa sợi ngang và sợi dọc.

Cậu nói với bá tước Grey: "Không ngờ trong nhà bá tước lại có quần áo phù hợp với vóc dáng nhỏ bé của tôi."
Câu này quá phi lí.

Khi Thiện Sơ đến trang viên Grey lúc nửa đêm, cậu còn nghĩ mình có thể mặc đồ của bá tước Grey như lần trước.

Tuy số đo không vừa vặn, nhưng mặc vẫn rất thoải mái.

Chưa kể, mặc chiếc áo thêu tên Eden William Dewar càng có cảm giác ám muội thú vị.

Bất quá, lần này quản gia thật sự đưa ra một bộ đồ mới vừa vặn.

Sao trong nhà bá tước Grey lại có quần áo thủ công vừa in với Thiện Sơ được?
Như vậy có thể thấy, bá tước Grey có "Lòng dạ Tư Mã Chiêu."²
² "Lòng dạ Tư Mã Chiêu người người đều rõ".


Câu nói này dùng để mô tả dã tâm và tham vọng của một người nào đó mà ai trong thiên hạ cũng biết.
Thiện Sơ nhân cơ hội trêu chọc một cái: "Không nghĩ tới bá tước lại vì tôi mà chuẩn bị quần áo phù hợp đấy."
Bá tước Grey ngồi ở bàn làm việc, không có vẻ gì là xấu hổ, cười đáp: "Ừ, chỉ dành cho cậu thôi, nhìn rất hợp."
"Chuẩn bị cho tôi?" Thiện Sơ nở nụ cười, khóe miệng nhếch lên một vòng cung tự mãn, "còn phải hỏi kích cỡ của tôi..."
"Không khó để biết, đồng phục học sinh có đầy đủ số đo của cậu."
"Thật khó tin khi bá tước Grey lại tận tâm với quần áo mặc ở nhà của tôi đến vậy.

May một bộ đồ không phải chuyện ngày một ngày hai, đúng không? Lẽ nào bá tước đã sớm nghĩ đến chuyện mời tôi đến nhà qua đêm sao?" Thiện Sơ thắc mắc.

Bá tước Grey cười rạng rỡ: "Không sai, lần trước không biết cậu sẽ ở lại, để cậu mặc đồ của tôi thật thô lỗ.

Tôi sợ có ngày cậu tâm huyết dâng trào, đội mưa đến ngủ, không có quần áo mới cho cậu, nên chuẩn bị trước.

Cậu xem, không phải cần dùng đến rồi sao?"
Độ cong nơi khóe miệng Thiện Sơ khựng lại: Uầy, mồm miệng lão già này cũng gây thương tổn phết.

Tuy nhiên Thiện Sơ không muốn chịu thua.

Cậu cười khẽ: "Thật ra tôi thích bộ trước hơn, bộ có thêu tên ngài ấy."
"Nếu cậu thực sự thích, cậu cũng có thể mặc nó." Bá tước Grey nói, dừng lại nửa giây rồi bổ sung thêm, "Chỉ là không có đồ chưa sử dụng, cậu muốn mặc thì chỉ còn mấy bộ tôi vừa thay ra."
Thiện Sơ thẳng đi thẳng đến bên cạnh bàn làm việc, nói: "Thế còn bộ ngài đang mặc thế nào?"
"Điều này không quá thích hợp."Bá tước Grey chậm rãi lắc đầu.

"Tại sao?" Thiện Sơ hỏi.

Bá tước Grey nói: "Chẳng lẽ cậu muốn tôi cởi quần áo trước mặt cậu ư?"
"Có thể." Thiện Sơ trêu chọc, "Tôi không ngại."
Bá tước Grey nhíu mày: "Tôi thấy cậu không những không ngại, mà còn rất nhiệt tình."
Thiện Sơ cũng học nhướng mày như một ông già, tủm tỉm không nói lời nào.

Bá tước Grey mắng nhỏ: "Hạ lưu." Giọng điệu của hắn không hề có ý tứ phê phán, khóe môi khẽ cong.

Thiện Sơ vươn tay: "Có cần tôi giúp ngài một tay không?"
"Cảm ơn, nhưng không cần thiết." Bá tước Grey lịch sự từ chối, "Không có hứng thú."
Bá tước Grey từ chối người khác, chưa bao giờ trực tiếp say no, trước hết phải say thank you rồi mới áp dụng chiến lược but, thể hiện sự giáo dưỡng tốt đẹp của mình.

Nhưng khí chất cao lãnh và thái độ cự tuyệt quyết liệt đã bán đứng điều đó.

Thiện Sơ không ngờ bá tước Grey lại quyết tuyệt đến vậy, khiến Thiện Sơ thật sự giống một tên biến thái đang cố quấy rối trai đẹp khó ở.

Thiện Sơ cũng có chút lúng túng, ngượng ngùng quay mặt đi, nói: "Thứ lỗi cho tôi tùy tiện."
"Quả thật rất tùy tiện." Biểu tình bá tước Grey nghiêm túc, "Cậu chưa thành niên, không nên nghĩ đến những thứ đó."
Thiện Sơ tròn mắt, không thể tin được bá tước Grey có thể phát ngôn có tình người như thế.

Một lúc sau, Thiện Sơ mới nói: "Nhưng ở Anh, độ tuổi được phép quan hệ là mười sáu, năm nay tôi mười bảy tuổi rồi."
Bá tước Grey nói: "Cậu là người Trung Quốc."
Thiện Sơ trả treo: "Ở Trung Quốc chỉ cần mười bốn tuổi."*
(*) Ũmg, thiệt nha mọi người.