Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 235: Xử lí ra sao?

Mà Lăng Nhiên đang lo mình mang thai mà bị thất sủng, e sợ Dương Tuyết thừa dịp mà vào, lúc này vừa nghe Long Tường đề nghị, có thể nói ăn nhịp với nhau nên lập tức đồng ý. Theo nàng, Lăng Thần bất quá là một thị nữ trong Lăng Phủ mà thôi, các gia đình quyền quý bình thường vẫn cho biếu tặng nhau thị nữ nên không có gì đáng kinh ngạc? Càng huống chi, vào cung nếu như được sủng ái, đó là dưới một người, trên vạn người, chính là một chuyện tốt! Cho dù sau này địa vị của mình có bị uy hiếp thì thị nữ này cuối cùng cũng xuất thân từ Lăng Gia! Có muốn thu thập nàng cũng không phải dễ dàng nhưng bây giờ tiến cung lại là một chiêu kỳ diệu để đối phó với hoàng hậu Dương Tuyết. Lăng Nhiên vốn nghĩ một khi nói ra, mọi người tất sẽ vỗ hai tay tán thành! Nào biết khi nhắc tới chuyện này lại thật sự như đâm vào tổ ong vò vẽ!

Nằm mơ cũng không ngờ Lăng Thần dĩ nhiên là thị thiếp của Lăng Thiên! Hơn nữa chính là ân nhân cứu

Trượng phu của mình nổi lên sắc tâm với thị thiếp của cháu mình! Mà chính mình trong tình huống không biết đã cực lực tác thành việc này! Cũng do việc này mà Lăng Thiên trực tiếp nổi giận, theo đó, xú danh Long Tường thấy sắc mà khởi ý ti tiện, chính mình vong ân phụ nghĩa đã thành sự thật!

Việc này nếu như truyền ra ngoài thì sẽ bị đại gièm pha. Nếu như sự gièm pha này rơi vào người Lăng Nhiên thì… Vốn thân thể sau khi trúng độc còn chưa hồi phục, giờ phút này vừa xấu hổ vừa tức giận mà rốt cục hôn mê bất tỉnh.
Nhiên Nhi. Ngươi ở trong thâm cung nhiều năm như vậy có thật là đã bị u mê đi không. Vừa rồi không nghe rõ ta nói sao? Được làm vua thua làm giặc là cổ kim tới chí lý! Nếu Thiên Nhi thật có lòng không thần phục thì Thừa Thiên quốc sợ rằng sớm đã không mang họ Long!"

Lăng Nhiên nghe vậy thì cả kinh: "
Bổn cung cũng xem như đã nhìn Thiên Nhi lớn lên. Tự hỏi đối với hắn cũng rất là quen thuộc, sao có thể hoàn toàn không biết hắn lại có thế lực lớn như vậy. Bên ngoài truyền ngôn nói hắn là đương đại truyền nhân của thế ngoại đệ nhất ẩn tông Vô Thượng Thiên mà. Chuyện này có đúng không?"

Lăng Lão phu nhân cười khổ một tiếng:"
Ngươi dám nói là quen thuộc Thiên Nhi. Ngươi chưa từng biết. Từ trước đến nay chỉ có Thiên Nhi hiểu rõ người khác mà không ai có thể chính thức hiểu rõ hắn! Ngươi không cảm thấy dĩ vãng mà Thiên Nhi để lại rất dễ khiến cho người ta hiểu rõ sao? Nếu như ngươi thật là hữu tâm nhân thì ngươi sẽ rất nhanh phát hiện ra. Mỗi người đối với hắn cái gọi là hiểu rõ kỳ thật cũng không giống nhau. Bởi vì hắn muốn cho ngươi hiểu rõ mặt nào thì ngươi cũng chỉ có thể hiểu rõ mặt đó. Từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ đều là như thế. Đừng nói là ngươi, cho là cha mẹ hắn thậm chí là cả ta cũng chưa từng chính thức hiểu rõ hắn!"

Lăng Lão phu nhân gừng càng già càng cay, Lăng Nhiên mặc dù là con ruột bà nhưng qua kinh biến ngày hôm nay có rất nhiều chuyện nói đã không hề thích hợp nữa, bà chỉ tận lực né tránh câu hỏi liệu Lăng Thiên có phải là truyền nhân Vô Thượng Thiên hay không.

Lão phu nhân vừa nói vừa cất bước đi ra ngoài đi và bất đắc dĩ thở dài nói: "
Ta phải đi xem Thiên Nhi một chút, miễn cho tiểu tử này nhất thời xúc động mà gây ra chuyện gì mà hối không kịp!"

Lăng Lão phu nhân đã biến mất tại cửa nhưng câu nói của nàng lại giống như tiếng sét đánh nổ vang trong lòng Lăng Nhiên! Thiên Nhi thật đủ sức để dao động sự thống trị của Long Tường. Thiên Nhi tuổi trẻ như vậy mà lại đã có thế lực khổng lồ! Lăng Nhiên cũng biết mẫu thân nếu như không phải đã tuyệt đối nắm chắc thì không có khả năng nói như vậy, cũng tuyệt đối sẽ không nói láo với mình. Còn có, Lăng Thiên ngày hôm qua lúc bức độc cho mình biểu hiện ra thực lực cường đại. Lăng Nhiên thân mình mặc dù không biết võ công, nhưng cũng biết công lực như thế tuyệt đối không phải một người bình thường có thể có được! Như thế xem ra, vô luận Lăng Thiên có phải là truyềnVô Thượng Thiên hay không thì hoàng thất cũng cần phải một lần nữa điều chỉnh quan hệ cùng Lăng Gia!

Lăng Nhiên trong lòng thở dài thật sâu, chính mình mặc dù là nữ nhi Lăng Gia nhưng sau khi xuất giá tòng phu, chính mình đã là người vợ, người mẹ, trong bụng lại có hài nhi. Long Tường mặc dù cũng được cho là nhất đại quân vương có tâm kế cùng năng lực nhưng phách lực lại có chút khiếm khuyết! Hắn đối với Lăng Gia cố kỵ quá sâu, tuy nhiên những gì hắn biết lại chưa đủ. Hắn nếu như biết được thì không biết sẽ phản ứng như thế nào? Có thể…

Lăng Nhiên trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác vô lực chán chường.

Lăng Lão phu nhân rất dễ dàng liền tìm được Lăng Thiên, bởi vì Lăng Thiên vốn không có đi xa, đang ở chỗ rẽ dưới lầu chờ đợi. Hắn biết nãi nãi tất nhiên sẽ tìm đến mình, nói gì thì nói, thời cơ này mặc dù không phải là thời gian thích hợp nhất nhưng lại coi như là một thời gian rất đúng dịp.

"Ngươi là một tiểu ranh con!" Lăng Lão phu nhân cười mắng đánh vào bả vai hắn một cái " Ngươi hôm nay làm cô cô ngươi sợ hãi, thân thể của hắn còn phải điều dưỡng, ngươi xúc động muốn giết muốn chém ai thì cũng nên cố kỵ một chút, bảo bảo trong bụng nàng cũng là biểu đệ biểu muội của tiểu tử ngươi."

Lăng Thiên cười hắc hắc rồi thần sắc lại lạnh xuống "
Nãi nãi, ngươi biết ta mà, ta mới vừa rồi không nói giỡn với cô cô, điểm ấy ngài lão nhân gia nên biết Cần gì phải hòa giải này nọ! Long Tường nếu có loại dũng khí này, vốn cũng đã là tội đáng chết vạn lần! Ta sẽ không dễ dàng buông tha bỏ qua cho hắn." Lăng Lão phu nhân trầm mặc một hồi lâu mới rốt cục nói:" Việc này hay là nên thận trọng, dù sao bây giờ hài nhi trong bụng cô cô đã được Hoàng thượng ưng thuận cho làm thái tử, nếu quả nhiên là nam hài, như vậy..."

Lăng Thiên giễu cợt cười một tiếng nói:"
Nãi nãi là người cơ trí sao lại không để ý, thiên hạ bắt đầu đại loạn, Thừa Thiên có vị trí địa lý đặc biệt, bị các quốc gia chung quanh nhòm ngó. Thái tử một cái tiểu quốc yếu nhược thật sự có trọng yếu như vậy sao? Cho dù hài tử của cô cô thật sự là nam hài, cho dù hắn thật sự được chúng ta trợ giúp mà yên ổn ngồi trên bảo tọa hoàng đế Thừa Thiên thì như thế nào?"

Quyển 3