Mộ Thiếu Độc Sủng Một Mình Tôi
Chương 33: Một năm trước
Đôi mắt vô cùng đẹp lại nguy hiểm chắn ngay trước mắt cô, giờ phút này hơi thở của Hàm Hinh rất sâu.
Đối mặt với câu hỏi của anh, cô trầm mặc một lúc lâu.
Trong lòng dâng lên hai chữ bi thương: buồn cười.
"Vì sao tôi phải gặp anh?"
Ngửa đầu, cô nghiêng người hỏi lại anh.
Gót chân muốn chạy khỏi địa bàn của anh, nhưng lại bị vây lại bá đạo như trước.
Lúc này ánh mắt Cảnh Nguyên Trạch nhảy lên, chỗ thái dương nổi đầy gân xanh, lông mày phủ đầy sương lạnh.