Mộ Thiếu Độc Sủng Một Mình Tôi
Chương 47: Chiếc váy rách nát
Tối thứ sáu.
Dạ tiệc sắp bắt đầu. Hàm Hinh tùy ý chọn một chiếc váy dài thắt eo màu tím nhạt. Cô có một làn da trắng nõn đầy khí chất. Mọi người đều nói người đẹp vì lụa, nhưng khi đến cô thì lụa lại đẹp vì người.
Loại lễ phục tiện lợi này, khi mặc trên người cô không ngờ lại có cảm giác của một nhãn hiệu xa xỉ.
Bởi vì thời gian gấp gáp, không kịp làm tóc, tóc dài xõa tự nhiên. Mái tóc đen xinh đẹp như rong biển bồng bềnh tung bay.
"Vù vù...."
Lúc xuống cầu thang, trong nháy mắt qua chỗ rẽ, dáng người nhỏ gầy của cô gái đụng trúng một lồng ngực như tường đồng vách sắt. Trong vòng tay, hơi thở hai bên giao hòa.
Tươi mát, thanh nhã.
Ai biết đó chính là Mộ Dịch Kỳ vừa trở về.