Một Hai Ba Bốn Năm Sáu Bảy
Chương 39
Phiên ngoại: Hạ Ẩn, Khưu Tuyền – 2
Trước kia cũng có người khen ngợi Hạ Ẩn xinh đẹp, mặc dù hắn là một bé trai, nhưng bộ dáng lại vô cùng mềm yếu, đôi khi Hạ Ẩn vô cùng ngưỡng mộ diện mạo của Khưu Tuyền, tuy không phải là đẹp, nhưng lại giống như tia nắng mặt trời, khiến người ta muốn ngắm mãi. Cặp mắt kia khi cười luôn hóp lại, lộ ra hàm răng trắng đều, khi Hạ Ẩn nhìn thấy Khưu Tuyền cười như vậy, hắn có cảm giác không thể mở mắt được, giống như đang chìm vào ảo giác.
Có điều hôm nay, Khưu Tuyền khen ngợi ánh mắt của Hạ Ẩn, y đem lòng bàn tay phủ lên đôi mắt, bóng tối bao trùm, Hạ Ẩn càng cảm giác được bàn tay của Khưu Tuyền cực nóng, phảng phất như có thể bị bỏng nếu chạm vào, Hạ Ẩn có thể nghe thấy tiếng tim của hắn đang đập nhanh hơn, mỗi một nhịp đều rất cao, trùng trùng điệp điệp, vang vọng đến inh tai nhức óc.
Đây là cảm giác gì, Hạ Ẩn muốn mở miệng hỏi Khưu Tuyền, chỉ là trong mơ màng cảm thấy Khưu Tuyền nắm lấy vả vai của mình, nhẹ nhàng đẩy đẩy.
"Hạ Ẩn........? Hạ Ẩn.........? Đang nghĩ cái gì a, sao lại ngẩn người?"
Sau một lúc lâu, Hạ Ẩn cảm giác được nhiệt độ trên khuôn mặt mình không còn nữa, hắn mới cúi đầu, "Ừm" một tiếng.
"Ít khi thấy cậu nghẩn người, đang suy nghĩ cái gì vậy?"
Hạ Ẩn cắn môi dưới, không dám quay đầu nhìn Khưu Tuyền, hắn sợ một khi mở miệng, sẽ nói ra đáp án trong lòng mình, hắn còn chưa rõ ràng có chuyện gì xảy ra, trước khi rõ ràng tất cả, hắn không cho phép bản thân làm điều gì đó khác thường.
Thấy Hạ Ẩn mãi mà không nói chuyện, Khưu Tuyền cũng hiểu được là có chút gì đó không ổn, tuy nhiên y cứ có cảm giác là Hạ Ẩn đang dấu mình chuyện gì, nhưng mà ai cũng có bí mật riêng của mình, Khưu Tuyền cũng không hỏi nhiều nữa.
Sắc trời không còn sớm, Khưu Tuyền nhảy từ trên giường xuống, nói phải đi về, nói tạm biệt như ngày thường, ngày mai gặp lại, đúng lúc Khưu Tuyền rời đi, Hạ Ẩn lại nắm được góc áo của y.
"Làm sao vậy?" Khưu Tuyền đứng trong bóng tối hỏi Hạ Ẩn, "Không dám đi ngủ sao?"