Nhật Ký Trên Tường
Chương 48: Chương 48
- Đâu có giống, đồ trượt tuyết thì nhìn tựa nhau nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ khác
- Thật á? – tôi cũng nửa tin nửa ngờ
Chúng tôi đến Yongpyong. Tuyết ở đây trắng xóa cả 1 vùng
Thật sự thì đây là lần đầu tôi trượt tuyết
- Anh biết trượt chứ?
- Không – anh trả lời tỉnh bơ
- Sao? Vậy sao dẫn tôi đến đây?
- Nhiều người không biết cũng đến thôi
- Vậy anh...Á... - tôi bị ngã 1 cú dập cả mông, đứng lên không nổi nữa. Có lẽ vì hét quá to nên ai cũng nhìn tôi chằm chằm. Mất mặt chết mất! Tôi chẳng dám đứng lên nữa
- Em tính ngồi đây đến khi nào? – anh đỡ tôi đứng lên – nhìn em chẳng khác lúc xưa là bao
Tập dần rồi cũng quen. Tôi trượt thành thạo hơn. Sau đó, chúng tôi ghé vào 1 quán lẩu, phải công nhận đồ ăn cay quá trời. Tôi là người đề nghị chụp hình, đi chơi mà không chụp hình thì còn gì là vui. Lúc đầu anh không chụp nhưng sau đó thì cũng chịu thôi. Rất đáng yêu!