Nụ Cười Em Là Độc Dược Với Anh Mê Tình Loạn Ý
Chương 306
Dường như anh rất muốn giải thích với Huỳnh Bảo Nhi nhưng lại không biết nên nói thể nào.
Huỳnh Bảo Nhi ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh, trong mắt lóe lên tia sáng mờ nhạt.
“Tôi thật sự rất thất bại.”
Huỳnh Bảo Nhi để lại câu nói này rồi đứng dậy rời
Bóng lưng của cô hơi lẻ loi, thậm chí là cô độc,
Trần Thanh Vũ ngần người, lặng lẽ nhìn theo bóng lưng Huỳnh Bảo Nhi.
Mãi đến khi cô khuất hẳn, anh mới không nhịn được mà nhíu mày.
Anh rất muốn lao đến bên Huỳnh Bảo Nhi, ôm chặt lấy cô.
Nhưng bây giờ hình như anh đã mất đi tư cách đó.
Cho dù anh muốn ôm Huỳnh Bảo Nhi, chỉ sợ cô Anh sẽ chờ Huỳnh Bào Nhi, bất kể bao lâu, anh cũng không đồng ý, cũng sẽ chờ đến lúc cô tha thứ cho mình.
Thời gian trôi qua từng chút một, Huỳnh Bảo Nhi vẫn ở Provence, chưa về thành phố.
.