[Phần 2] Thiều Hoa Vì Quân Gả

Chương 229: BÁI PHỎNG


Tiết Thần đưa mắt ra hiệu cho Hạ Châu chặn Tuân ca nhi ở cửa một tay bế hắn lên. Tuân ca nhi ở trong tay Hạ Châu giãy giụa không thoát được: "Bỏ ta xuống dưới! Bỏ ta xuống dưới! Ta là gia, ta là gia đấy, bỏ ta xuống dưới."

Giọng điệu non nớt nói những lời này thật sự khiến Tiết Thần và một đám phó tì trong phòng dở khóc dở cười. Tiết Thần quả thực muốn đỡ trán, nhi tử lúc này mới ba tuổi đã biết nói chính mình là gia, đến lúc trưởng thành thì còn đến mức nào?

Đi qua đang muốn tiến hành một phen giáo dục thấm thía, không ngờ bên ngoài lại có nha hoàn vội tới báo, nói người gác cổng xin cầu kiến.

Tiết Thần cho người gác cổng Tiểu Hồ tiến vào trong viện đáp lời, nghe Tiểu Hồ thông truyền: "Thiếu phu nhân, ngoài phủ có người cầu kiến, nói là tới tìm đại cô nãi nãi. Nhưng hôm nay đại cô nãi nãi đi chùa Bạch Mã, người nọ bèn nói muốn bái phỏng ngài, xưng là di nương của đại cô nãi nãi gia, họ Cung, còn có Ngũ công tử."


Tiết Thần nghe thông truyền xong phải suy nghĩ một hồi xem cách xưng hô như vậy là quan hệ gì, trong chốc lát mới hiểu được, hóa ra là Giang gia Cung di nương sao? Mà Ngũ công tử . . . là Giang Hoài Tín? Hôm nay Lâu Ánh Yên xác thật mang theo Mạc ca nhi đi chùa Bạch Mã không ở trong phủ, nhưng dường như Yên tỷ nhi cũng không biết Cung di nương đã đến kinh thành nên đâu chuẩn bị gặp mặt, Cung di nương đành phải tìm Tiết Thần, bèn gật đầu nói: "Đi mời Cung di nương vào. Trước tiên cứ đưa đến chỗ của ta, khi đại cô nãi nãi trở về liền thông báo cho nàng, cũng mời nàng lại đây một chút."

Tiểu Hồ lui xuống. Tiết Thần từ trong tay Hạ Châu tiếp nhận Tuân ca nhi. Tuân ca nhi ở trên tay Hạ Châu còn dám giẫy giụa, nhưng hắn biết trong bụng mẫu thân có tiểu đệ đệ nên ở trên tay Tiết Thần không dám lộn xộn, huống hồ hắn cũng không muốn thoát ra, được ngồi trong lòng mẫu thân thật vô cùng thoải mái! Đôi tay hắn ôm chầm cổ Tiết Thần, ở trên mặt Tiết Thần hôn một cái nũng nịu kêu: "Nương."


Chỉ cần một tiếng này thôi thì Tiết Thần có muốn giáo huấn hắn cũng không hạ thủ được, chỉ điểm điểm trên mũi của hắn rồi phát vào mông hắn vài cái tượng trưng, sau đó mới xoay người nói với Thiền Oánh: "Hai món kia kêu khố phòng ghi tạc vào trương mục của Thương Lan uyển, buổi chiều ta sẽ đưa đến tiền bồi thường. Tiểu tử này đã đến đây rồi thì cứ để hắn ở chỗ ta, chờ lát nữa xem buổi tối hắn nguyện ý ngủ ở nơi nào. Ngươi nói với Trưởng Công chúa một tiếng, cứ bảo tiểu công tử gây họa không dám đi gặp ngài."

Vốn dĩ Thiền Oánh lại đây chỉ muốn cho Tiết Thần giải quyết đồ vật bị Tuân ca nhi làm vỡ nát, vài món kia đều là giá trị liên thành, các nha hoàn đâu thể bồi thường nổi, nhưng không thể đổ trách nhiệm cho chủ tử -- nếu hiện tại không giải quyết rõ ràng, tới lúc bàn giao tính toán sổ sách thủ tục rất rườm rà, cho nên Thiền Oánh mới lập tức đuổi theo Tuân ca nhi lại đây, chính là muốn để Thiếu phu nhân gánh lấy chuyện này. Hiện giờ Thiếu phu nhân đã mở miệng, Thiền Oánh dĩ nhiên thở phào nhẹ nhõm lui ra ngoài.
Trong bụng Tiết Thần có hài tử nên không thể ôm Tuân ca nhi quá lâu, chốc lát sau, kêu Tô Uyển lấy bánh ngọt dụ Tuân ca nhi đi vào nội gian.