[Phần 2] Thiều Hoa Vì Quân Gả
Chương 274: CỐ NHÂN
Lâu Chiến cùng Hoàng đế trao đổi ánh mắt, hơi gật đầu. Hoàng Thượng thấy vậy không khỏi cảm thấy buồn cười, đây là đã sớm nhìn trúng người ta, còn ở nơi này làm bộ làm tịch . . .
Một đạo Thánh chỉ tứ hôn được ban xuống, Hoàng Thượng cũng không quên phong thưởng vị công thần trẻ tuổi này, hắn lập công to lại liên hôn với Lâu gia, thế là được phong làm Đình Uy Tướng quân, ban phủ đệ Tướng quân tam phẩm, ban cho phu nhân tương lai cáo mệnh tam phẩm, mẫu thân cáo mệnh ngũ phẩm. Phần ân chỉ này lại lần nữa khiến triều dã khiếp sợ, cũng làm Giang Hoài Tín càng thêm hiểu được rành mạch ảnh hưởng của Lâu gia ở trong triều và địa vị của Lâu gia trong lòng đế vương, tức khắc cảm giác áp lực thật lớn.
Hàn thị phụ họa: “Ừ, ta thấy cũng không tồi. Còn có cuộn lụa tơ tằm kia nữa, có thể làm áo ngủ, làm hai bộ một màu giống nhau, vậy mới đẹp.”
Nhu tỷ nhi xấu hổ nói không ra lời, mặt mày ửng đỏ bộ dáng thẹn thùng khiến người không nhịn được cười. Tiết Thần bèn trêu ghẹo: “Không tồi không tồi, Nhị thẩm nương nói đúng cực kỳ.”
Nhu tỷ nhi rốt cuộc nhịn không được, dậm chân oán Tiết Thần: “Đại tẩu, tại sao, tại sao tẩu cũng chê cười muội thế này . . .”
Nhu tỷ nhi vừa nói xong thì không khí trong đại sảnh càng thêm sinh động, ngay cả Trưởng Công chúa cũng nhịn không được xen vào: “Nha đầu ngốc, chê cười chỗ nào đâu chứ?”
“Nương, ngài cũng . . . Ai nha, mọi ngươi đều chọc ghẹo con, con không thèm nói với mọi người nữa!” Nhu tỷ nhi thật ngượng ngùng, cắn môi đứng sang một bên.
Từ khi Giang Hoài Tín lập công trở lại kinh thành, trong lòng Nhu tỷ nhi không thể nào ổn định được, vừa hưng phấn vừa chờ mong, thế nhưng trong bụng lại không nhịn được có chút bất an vì sắp trở thành tân tức phụ của người nào đó.
Bao thị cũng hùa theo che miệng cười: “Phải thôi, Tam cô nương được gả cho lang quân như ý, Giang Ngũ Lang vì cưới tức phụ mà có thể lập nên công tích lớn như vậy. Hiện giờ tiểu thư toàn bộ kinh thành không có ai mà không hâm mộ Tam cô nương của chúng ta.”
“Cũng không phải sao. Giang Ngũ Lang quả thật là nam tử có cốt khí, lại còn hiếu thuận. Người bên ngoài hiện tại đánh giá rất cao vị Giang Ngũ Lang này, ai cũng nói Lâu gia chúng ta có con mắt tinh tường.” Lý Mộng Oánh hiện giờ cũng đã gia nhập vào vòng quý phu nhân, thỉnh thoảng có tụ hội nên nàng nói lời này cũng không phải hoàn toàn để trêu Nhu tỷ nhi.
Rốt cuộc dưới mắt người bên ngoài, Lâu gia đi bước cờ này thật sự khiến người khó hiểu, dù sao cũng là đích nữ Lâu gia, mà người kia cũng chỉ là một thứ tử thứ phòng của Nhữ Nam Vương phủ, thân phận chênh lệch thật sự lộ rõ; thế nhưng lúc Giang Hoài Tín chưa có công danh gì mà Lâu gia lại dám hạ tiền đặt cược lớn như vậy, thật là làm người không thể hiểu nổi.
Trưởng Công chúa nhìn thoáng qua Tiết Thần chỉ cười không nói, bà chưa quên lúc trước chính nhờ tức nhi hết lòng đề cử Giang Ngũ Lang, cứ bảo hắn không phải "vật trong ao" mới có thể khiến nhi tử và Quốc Công gật đầu, bằng không chỉ dựa vào niệm tưởng mới thoáng nảy mầm của nữ nhi đối với Giang Ngũ Lang, còn không đủ để các trưởng bối đồng ý với cuộc hôn nhân này.