Quan Thuật
Chương 519: Thóc đâu mà đãi gà rừng
- Đúng…đúng, thượng đế là cái rắm, Tam Thanh đạo tôn, đại ca, nếu thật sự có thể vào đơn vị bộ đội thần bí đó, tiểu đệ này có phải lên núi đao, xuống biển lửa cũng phải đi Hồng Kông va chạm, nữ cường nhân là cái quái gì, chúng ta là Bá Nhạc thuần phục ngựa, còn không dễ như trở bàn tay.
Tề Thiên thoáng cái thế khí ngẩng cao, hưng phấn đến nỗi ngay cả gương mặt đều đỏ rừng rực.
-Giới thiệu là được, chẳng qua còn phải khảo hạch, nghe nói khảo hạch tương đối khó khăn, tuy nhiên tôi có thể đề cử cậu vào tổ dự bị, từ từ đi, chuyện này không vội, như thế nào đây? Còn có một điểm, chuyện này cấp cơ mật, không được để lộ bí mật nửa câu, ngay cả bạn gái của cậu, nhân tình, cha cậu cũng không được!
Diệp Phàm vô cùng nghiêm nghị.
-Dạ! em sẽ kiên quyết giữ bí mật, tuyệt không tiết lộ nửa câu. Liệp Báo có kỷ luật, tổ Đặc cần lại càng có kỷ luật sắt. Đại ca, lão đầu tử hiện tại cũng không biết anh đang ở trong Liệp Báo, không ngờ đại ca lại là tổ A, chuyện này đại ca nhất định phải giúp em! Tề Thiên này nằm mộng cũng muốn vào bộ đội thần bí, dù chết cũng cam lòng.
.
Cổ Bảo Toàn trái lại khen ngợi Diệp Phàm một phen
-Phương diện năng lực tôi không có nói gì, chúng ta đúng là cần người tài giỏi như thế. Chẳng qua hắn xử lý một số chuyện có vẻ thô bạo, chỉ sợ hắn có chút thiếu sót ở phương diện làm việc với đồng nghiệp, điều khiển cấp dưới. Khu kinh tế Lâm Tuyền liên quan đến sáu thị trấn hai thị xã, tựa hồ chiếm một nửa sự vụ huyện chúng ta. Nhân viên đông, công việc phức tạp, hắn có thể giành được tín nhiệm hay không.
Vệ Sơ Tinh cũng nói ra lo lắng của mình.
-Ngọc không mài không sáng, con người đều có quá trình trưởng thành. Nếu chúng ta sợ này sợ kia, vậy hắn vĩnh viễn chỉ có thể là một con chim non, vĩnh viễn cũng khó bay lên trời xanh.
Hơn nữa chúng ta không phải đã sắp xếp hai Trợ lý Chủ tịch huyện phối hợp công tác với hắn, có chuyện gì tôi tin tưởng hai đồng chí Trương Quốc Hoa và Ngọc Xuân Thiền sẽ phối hợp rất tốt, còn về phương diện tín nhiệm, thật ra tiểu tử này không hề kém so với người khác. Khu kinh tế Lâm Tuyền thành lập cũng được ít ngày, phản ứng của cấp dưới tương đối tốt.
Nghe nói hắn thi hành một loạt chính sách uỷ quyền, ngay cả một trưởng phòng cấp Phó ban dưới tay hắn một năm cũng có 10 vạn tài chính. Chuyện này các phòng cục trong huyện rất khó làm được, người không có tư tâm mới làm được đại nghĩa như vậy.
Một số lãnh đạo các ngành, bọn họ sợ quyền lực trong tay mình bị người khác phân đi, quản lý chữ ký rất là chặt chẽ, phân tán quyền lực phù hợp không phải càng dễ làm việc, cũng có lợi kích thích tính tích cực của cấp dưới.
Cổ Bảo Toàn lúc này trái lại dễ dàng nói với Vệ Sơ Tinh.
Tề Thiên thoáng cái thế khí ngẩng cao, hưng phấn đến nỗi ngay cả gương mặt đều đỏ rừng rực.
-Giới thiệu là được, chẳng qua còn phải khảo hạch, nghe nói khảo hạch tương đối khó khăn, tuy nhiên tôi có thể đề cử cậu vào tổ dự bị, từ từ đi, chuyện này không vội, như thế nào đây? Còn có một điểm, chuyện này cấp cơ mật, không được để lộ bí mật nửa câu, ngay cả bạn gái của cậu, nhân tình, cha cậu cũng không được!
Diệp Phàm vô cùng nghiêm nghị.
-Dạ! em sẽ kiên quyết giữ bí mật, tuyệt không tiết lộ nửa câu. Liệp Báo có kỷ luật, tổ Đặc cần lại càng có kỷ luật sắt. Đại ca, lão đầu tử hiện tại cũng không biết anh đang ở trong Liệp Báo, không ngờ đại ca lại là tổ A, chuyện này đại ca nhất định phải giúp em! Tề Thiên này nằm mộng cũng muốn vào bộ đội thần bí, dù chết cũng cam lòng.
.
Cổ Bảo Toàn trái lại khen ngợi Diệp Phàm một phen
-Phương diện năng lực tôi không có nói gì, chúng ta đúng là cần người tài giỏi như thế. Chẳng qua hắn xử lý một số chuyện có vẻ thô bạo, chỉ sợ hắn có chút thiếu sót ở phương diện làm việc với đồng nghiệp, điều khiển cấp dưới. Khu kinh tế Lâm Tuyền liên quan đến sáu thị trấn hai thị xã, tựa hồ chiếm một nửa sự vụ huyện chúng ta. Nhân viên đông, công việc phức tạp, hắn có thể giành được tín nhiệm hay không.
Vệ Sơ Tinh cũng nói ra lo lắng của mình.
-Ngọc không mài không sáng, con người đều có quá trình trưởng thành. Nếu chúng ta sợ này sợ kia, vậy hắn vĩnh viễn chỉ có thể là một con chim non, vĩnh viễn cũng khó bay lên trời xanh.
Hơn nữa chúng ta không phải đã sắp xếp hai Trợ lý Chủ tịch huyện phối hợp công tác với hắn, có chuyện gì tôi tin tưởng hai đồng chí Trương Quốc Hoa và Ngọc Xuân Thiền sẽ phối hợp rất tốt, còn về phương diện tín nhiệm, thật ra tiểu tử này không hề kém so với người khác. Khu kinh tế Lâm Tuyền thành lập cũng được ít ngày, phản ứng của cấp dưới tương đối tốt.
Nghe nói hắn thi hành một loạt chính sách uỷ quyền, ngay cả một trưởng phòng cấp Phó ban dưới tay hắn một năm cũng có 10 vạn tài chính. Chuyện này các phòng cục trong huyện rất khó làm được, người không có tư tâm mới làm được đại nghĩa như vậy.
Một số lãnh đạo các ngành, bọn họ sợ quyền lực trong tay mình bị người khác phân đi, quản lý chữ ký rất là chặt chẽ, phân tán quyền lực phù hợp không phải càng dễ làm việc, cũng có lợi kích thích tính tích cực của cấp dưới.
Cổ Bảo Toàn lúc này trái lại dễ dàng nói với Vệ Sơ Tinh.