Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

Chương 115: Phiên ngoại 10 (2)

——Năm 3223 ——

"Úc Khải" không ngờ bản thân sẽ có một ngày tỉnh lại.

Cậu mới vừa mở to mắt, liền thấy có một quả cầu ánh sáng tròn vo trước mặt.

......Đây là thứ gì? Ma trơi? Nơi này......Nơi này chẳng lẽ là âm tào địa phủ? Thì ra thế giới thật sự có ma quỷ?

Cậu đang kinh ngạc cảm thán.

"Cậu tỉnh rồi à?" Quả cầu ánh sáng bụ bẫm kia thế mà còn biết nói "Úc.....thôi ta cứ gọi cậu là nguyên chủ di, nếu không rất mất tự nhiên."

"Ngươi là thứ gì!?" Cậu vừa mở miệng hỏi, liền phát hiện giọng nói của mình đã trở nên vô cùng xa lạ, vừa lúc trước mặt cậu có một cái gương, trong gương chiếu ra một gương mặt non nớt hoàn toàn xa lạ, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.

??? Cậu làm sao vậy!? Chẳng lẽ là mượn xác hoàn hồn!?

Quả cầu béo kia dùng tay ngắn nhỏ chống eo, gật đầu: "Cậu cũng có thể hiểu như này. Trước tự giới thiệu một chút, ta là hệ thống điều ước số 10086, đến từ thế giới văn minh cao cấp, cậu còn nhớ những chuyện xảy ra trước kia không?"

Thiếu niên chần chừ gật đầu, cậu nhớ rất rõ, cậu bị người vu oan hãm hại vào tù, ở trong tù mắc bệnh mà chết.

"Đơn giản mà nói, bởi vì trước kia cậu chết không cam lòng, sinh ra oán niệm rất mạnh, do đó ra đời năng lượng mà chúng ta yêu cầu. Cho nên chúng ta tìm một người xuyên tới thay cậu hoàn thành tâm nguyện trước khi cậu chết, mà người kia đã làm được."

"Người hoàn thành nhiệm vụ có thể ước một nguyện vọng trong phạm vi năng lực của ta, mà cậu ấy đã ước để cậu sống lại."

Thiếu niên sửng sốt: "...... Cái gì?" Những lời này nếu đặt ở trước kia, chắc chắn cậu không tin, nhưng hiện giờ cậu thật sự chết đi sống lại, không tin cũng phải tin: "Một cơ hội tốt như vậy, anh ta ước cho tôi sống lại!?"

"Không sai, ta cũng thực kinh ngạc." Quả cầu béo lắc lắc tay ngắn: "Nhưng vị ký chủ kia luôn không làm theo bài bản, ta vĩnh viễn không đoán được cậu ấy suy nghĩ cái gì. Cậu ấy ước cho cậu sống lại, hơn nữa để ta an bài cho cậu một thân phận hoàn toàn mới, cậu hiện tại tên là Úc An."

"Úc An?"

"Đúng vậy, đại khái là cậu ấy hi vọng một kiếp này cậu không còn bị cuốn vào ân oán nhà giàu, làm một người thường khỏe mạnh bình bình an an."

Khỏe mạnh, bình bình an an? Thì ra trên thế giới này thật sự có người hi vọng cậu sống tốt sao?

Thiếu niên lại ngẩn người, trong lòng ấm áp.

Cậu quyết định tiếp thu cái tên này.

"Tóm lại, cậu hiện tại là một học sinh cấp 3, 15 tuổi, mới vừa thi đậu cấp 3, thành tích xuất sắc, tuy gia cảnh chỉ có thể coi là gia đình khá giả, nhưng cha mẹ yêu thương, đặc biệt cưng chiều cậu."

"Vậy chủ nhân của thân thể này....."

"Thân thể này chính là của cậu, vốn dĩ cậu từ nhỏ đã phải tỉnh lại, cậu có thể hiểu là chuyển thế đầu thai, nhưng xảy ra chút lỗi, trước khi cậu tỉnh lại, thân thể này do ta lưu trữ. Để đánh thức cậu, ta cũng tốn rất nhiều công sức đấy." Cuộc sống không đơn giản, hệ thống thở dài: "Nhưng cậu đừng lo lắng, bởi vì các cậu mới vừa dọn tới thành phố của trường học mới, xung quanh không có ai quen biết cậu."

Úc An đang nghe, bỗng nhiên truyền tới tiếng gõ cửa.

Cậu mở cửa ra nhìn, lại bị hoảng sợ, ngoài cửa cư nhiên là một người máy nhỏ có bề ngoài rất đáng yêu, nó nhỏ giọng nói: "Chủ nhân, 7 giờ rồi, nên rời giường thay quần áo."

"À......" Úc An mới vừa đáp ứng, sàn nhà dưới lòng bàn chân cậu cư nhiên tự mình động đậy!

Xoát một cái đưa cậu tới phòng thay quần áo bên cạnh, quản gia trí năng trong nhà đã phối hợp xong trang phục đến trường cho cậu hôm nay, ngoài ra còn có hai người máy nhanh nhẹn giúp cậu mặc quần áo, rửa mặt dưỡng da, sửa sang lại kiểu tóc.

Toàn bộ quá trình chưa tới 5 phút, ngoài việc nhấc chân giơ tay ra, cậu hoàn toàn không cần làm gì, đã ăn mặc chỉnh tề.

Sau đó sàn nhà lại chuyển động, trực tiếp đưa cậu tới phòng khách dưới tầng một.

Một người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp và một người đàn ông tướng mạo anh tuấn đang dùng cơm trong phòng khách, bọn họ vừa hưởng thụ mỹ thực vừa thông qua quang não xem tin tức hôm nay, người phụ nữ còn thuận tiện để người máy làm đẹp làm móng tay cho mình.

Là cha mẹ cậu.

Thấy cậu chân tay cứng đờ ngồi xuống chỗ ngồi trên bàn cơm, hai người đều vui vẻ, lên tiếng trêu chọc: "Con trai, còn chưa đưa tin đâu, đã khẩn trương thành như vậy?"

"Con trai, đừng sợ, chờ lát nữa ba tự mình đưa con tới trường."

"Con trai, đừng ngây ngốc nữa, mau ăn cơm."

Từng tiếng con trai này, gọi khiến Úc An không quen lắm, nhưng cậu không khỏi chờ mong.

Cậu thật sự cũng có thể có được tình yêu của cha mẹ sao?

Cơm nước xong, trong khi đợi xe ở cửa nhà, lúc này Úc An mới phát hiện, nhà của mình cư nhiên treo lơ lửng trên bầu trời! Hơn nữa không chỉ nhà cậu, xung quanh còn có một đống nhà ở cũng đang lơ lửng trên không.

Phần lớn diện tích không nhỏ, hơn nữa có vườn hoa và bể bơi riêng.

Cậu đi hai bước trong bãi đậu xe, phát hiện bước chân có hơi nặng, đi hơi khó khăn.

Hệ thống thừa dịp không có ai, lại lần nữa xuất hiện giải thích: "Hiện tại cậu không còn ở hành tinh Bình Minh nữa, đây là tinh cầu số 123 thuộc về Liên bang Thiên Long, trọng lực ở nơi này có hơi khác với hành tinh Bình Minh, trong nhà có hệ thống tự động điều tiết khiến cậu cảm thấy ở trong trạng thái thoải mái nhất, bên ngoài không có, cho nên cậu vừa tỉnh lại có thể không quen lắm, thời gian lâu sẽ ổn thôi."

Rất nhanh, cha cậu liền lái xe ra khỏi gara, đương nhiên, chiếc xe kia cũng là loại xe bay, hệ thống tự động điều khiển.

Trên đường, Úc An nhìn cảnh bên ngoài cửa sổ, đôi mắt không dám chớp lấy một cái.

Toàn bộ thế giới này hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của cậu!

Tới trường học, những gì tai nghe mắt thấy trên đường đi khiến Úc An chết lặng, khi cậu cảm thấy sẽ không có gì có thể khiến cậu kinh ngạc được nữa.

Bạn ngồi cùng bàn mới của cậu, một cậu nhóc rất đẹp trai đột nhiên chọc chọc cánh tay cậu: "Hắc, Úc An."

Úc An hoảng sợ: "Cậu....."

Đây là ai? Không phải quang cầu nói không ai biết cậu sao!?

Cậu nhóc đẹp trai kia chớp mắt: "Là tôi đây."

Lúc này Úc An mới phát hiện giọng nói này có chút quen tai, kinh ngạc nói: "Bóng béo!?"

Cậu nhóc đẹp trai: "......."

Cậu nhóc đẹp trai: "Cái gì mà bóng béo, tôi là hệ thống 10086 của nền văn minh cao cấp, cậu nhớ kỹ cho tôi!"

Vừa rồi khi nói chuyện nghiêm túc còn chưa chắc chắn, hiện tại vừa xù lông, giọng nói tinh tế, đúng là giống quang cầu như đúc, nhìn lại cậu nhóc con lai đẹp trai 1m80, tóc vàng mắt xanh, liền rất......khá là đáng yêu!?

Úc an không nhịn được bật cười một cái. 

"......"

Tiểu hệ thống vô cùng tức giận!

"Ngươi cũng có thể biến thành người? Ngươi không phải hệ thống sao?"
"Còn không phải là vì cậu." Hệ thống lại thở dài: "Tôi sẽ chăm sóc cậu cho tới khi cậu hoàn toàn hiểu biết thích ứng thế giới này mới thôi."

Hệ thống làm cho chót, tiễn Phật tiễn đến Tây phương.

Ai bảo nó đồng ý với Úc Khải rồi chứ?

ÚC An: "Vậy nếu tôi vẫn mãi không thích ứng được thì sao?"

Hệ thống đột nhiên trừng mắt nhìn, gãi gãi tóc: "Cái đệch, cậu không ngốc như vậy đấy chứ?"

Úc An lại xì cười: "Cậu đừng lộn xộn."

Hệ thống ?

Úc An: "Quá lãng phí gương mặt này."

Hệ thống: "Hả? Cậu đang khen tôi đẹp trai sao?"

Úc An ngay thẳng nói: "Ừm.....tôi cảm thấy cậu vẫn nên làm một quả bóng thì tốt hơn."

Hệ thống "......"
Tay động 886.

Đúng lúc này, chuông vào học vang lên.

Hiện giờ phương thức học tập cũng hoàn toàn thay đổi, thành học tập thâm nhập.

Vô luận giáo viên giảng cái gì, trước mặt học sinh sẽ hiện lên vật thật đối ứng.
Từ thị giác cho đến thính giác, khứu giác, thậm chí là xúc giác đều vô cùng chân thật.

Ngay cả học tiết lịch sử, cũng có thể trải nghiệm khoảnh khắc thay đổi thế giới kia.

Sau trận chiến với Trùng tộc, nước Thiên Long trở thành quốc gia mạnh nhất hành tinh Bình Minh, dẫn dắt toàn bộ con người trên hành tinh hướng về vũ trụ.

Giáo viên chậm rãi giảng bài: "Hiện giờ trình độ khoa học kỹ thuật của Liên Bang Thiên Long chúng ta sở dĩ phát triển như vậy, ngoài sự nỗ lực của mấy chục nghìn nhân viên nghiên cứu của đất nước chúng ta ra, còn có một vĩ nhân đã làm ra một cống hiến rất lớn —— Úc Khải."

Vừa dứt lời, một chàng trai tuấn mỹ đến không giống người thật xuất hiện ở giữa phòng học, anh mặc một thân quốc phục, trên ngực gắn một huy hiệu vàng kim.

Nhìn gương mặt quen thuộc này, Úc An thiếu chút nữa kêu lên: "Là anh ta!?"

"Không sai." Hệ thống giải thích nói: "Lúc trước thông qua nhiệm vụ cậu ấy đạt được công nghệ cao của văn minh chúng tôi, sau đó đem những công nghệ cao đó nộp hết lên cho Nhà nước, lúc ấy nước Thiên Long cũng không cường đại như hiện tại, để bảo vệ cậu ấy, chỉ có thể giữ kín thân phận của cậu ấy."

Nhưng sau đó, nước Thiên Lòng càng ngày càng cường đại, khi đủ cường đại đến mức có thể khống chế mọi thứ, bọn họ mới công bố tất cả những cống hiến của Úc Khải với loài người, hơn nữa trao tặng cho cậu huy chương vinh dự cao nhất.

Từ đây, Úc Khải liền trở thành vĩ nhân được viết trong sách giáo khoa.

Úc An có chút ngơ ngác vượt qua một ngày.

Mãi cho đến buổi tối, cậu mới tin đây không phải một giấc mộng, cậu có một cuộc đời mới tinh, có thể bắt đầu sống một cuộc sống mới!

"Bóng béo, người tên Úc Khải kia đâu? Anh ta đi đâu rồi?"

"Không phải trong sách giáo khoa của các cậu có viết sao, cậu ấy cùng người cậu ấy yêu đã không còn ở trên thế giới này nữa, chính là sau hai tháng cậu ấy được trao tặng huân chương vinh dự cao nhất."

Nghe thấy câu trả lời này, Úc An có chút buồn bã mất mát.

Một người tốt như vậy, cư nhiên đã không còn nữa, nếu có cơ hội, cậu rất muốn chính miệng nói lời cảm ơn với người đó.

"Kỳ thật......" thấy Úc An vẻ mặt khổ sở, hệ thống cũng có chút xấu hổ khi trêu cậu, nói lời nói thật: "Không ở trên thế giới này cũng không có nghĩa là đã chết."

Úc An: "Hả?"
"Những lời này có nghĩa như trên mặt chữ."

"Chẳng lẽ là....." Úc an cũng hoàn toàn không ngốc, kết hợp với những lời hệ thống nói, cậu hơi suy nghĩ một chút liền đoán được: "Bọn họ là đi tới một thế giới khác!?"

-------------------