Sau Khi Yêu Đương Qua Mạng Với Sếp Sòng
Chương 11: 11
Ở đầu dây bên kia, thanh âm mẹ Tất ôn hòa mà khuyên nhủ: “Sao con có thể đóng băng tài khoản của Lâm Lâm chứ, một mình nó ở bên ngoài làm sao mà sống được?”
Tất Dục Cẩn hỏi: “Chuyển bao nhiêu?”
“Không nhiều lắm, hai vạn.”
“WeChat hay là Alipay?”
Nghe ra giọng điệu không tốt của hắn, mẹ Tất còn định khuyên tiếp: “Đứa bé hãy còn nhỏ, đừng trách móc nặng nề như vậy...”
“Nó đã đủ 18 tuổi rồi.” Tất Dục Cẩn hơi mím môi, trông càng hung hiểm hơn bình thường: “Thành niên rồi.”
“……” Mẹ Tất thở dài: “Chuyển WeChat.”
Tất Dục Cẩn nói một tiếng đã biết, sau đó cúp máy với mẹ.
Trong trò chơi, các đồng đội đã về tới điểm hồi sinh.
[ đội ngũ ] Thu Ninh: Tôi dùng phi hành phù đưa các cậu về chủ thành.
[ đội ngũ ] Thu Ninh: Hành Cẩn?
[ chat riêng ] Thu Ninh:?
[ chat riêng ] Thu Ninh: Có đó không?
[ chat riêng ] Thu Ninh: Đã trở lại bản đồ 1, tôi đưa Sủi cảo và Ưu Nhạc Quả về trước, cậu đứng đây đừng cử động, họ không thể giết cậu tại điểm sống lại.
Biểu tình Tất Dục Cẩn dịu đi một chút, lại đeo tai nghe lên.
[ đội ngũ ] Hành Cẩn: 1.
Thu Ninh thực mau chạy tới đây.
Thiếu nữ nhảy nhót ném một lá bùa lên người hắn, phát ra ánh sáng lam nhàn nhạt.
【 hệ thống: Thu Ninh muốn đưa bạn tới Trường An thành, có đồng ý hay không? 】
Tất Dục Cẩn chọn đồng ý.
Vượt bản đồ xong, tai nghe lại lần nữa vang lên âm thanh của đồng đội.
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “Đệt, trên người có debuff hai tầng oán khí, thanh máu của tôi cũng chưa hồi, chó so với Xuân phong mãn diện...!À còn cả Phong Vũ Lâm Lâm nữa, tôi không đội trời chung với bọn họ!”
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Nhẫn nhịn một chút đi, một giờ là hết rồi, chúng ta không đánh lại Phong Vũ Lâm Lâm nha QAQ
Khâu Ninh mang theo Hành Cẩn tới trước mặt đồng đội, bốn kẻ da giòn đứng chung một chỗ trông thảm không nỡ nhìn.
Ngoại trừ Khâu Ninh, ba người khác đều đã bị giết hai lần.
Tất Dục Cẩn hỏi: “Cái debuff này có thể hủy được không?”
“Không hủy được, chỉ có thể cố mà chịu thôi……” Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo nghĩ đến điều này liền cáu: “Thất giới điên rồi à! Trò chơi như này sao lại sống được đến tròn mười năm, các tựa game khác biết tranh đua một chút đi có được không!”
[ loa ] Xuân phong mãn diện: Sàn nhà có lạnh hay không, sướng hay không hả? [ nhe răng ]
[ loa ] Xuân phong mãn diện: Cả trò chơi đều nghe được, hôm nay có ưu đãi lớn, thành công đánh chết Hành Cẩn, Thu Ninh, Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo, mang hình chụp đến tìm tôi, rớt trang bị lại tặng riêng thêm 500J! Bám theo đội của họ, dù là thấy bọn họ bị ngộ sát cũng được! (chỉ cần có hình chụp là được)
Ưu Nhạc Quả cảm thấy mình bị cue đến.
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Liên quan gì đến hắn chứ! [ nắm tay tức giận ]
[ thế giới ] Bạn thấy được: Đuổi tận giết tuyệt, đúng là người tàn nhẫn.
[ thế giới ] Không muốn nói chuyện: Vừa rồi Phong Vũ Lâm Lâm không phải mới đánh chết bọn họ rồi sao? Tặng thêm cái gì thế, cứ trực tiếp nhắn tin với đại thần, nhờ hắn giúp lột trang bị không phải là được rồi hả? Tặng riêng cho một mình hắn không bằng tặng riêng cho một đám người sao?
[ thế giới ] Hai ống: Suy nghĩ nhiều lên ha, Phong Vũ Lâm Lâm có Thần Khí nơi tay, cậu ta thiếu chút tiền kia hả?
[ thế giới ] Bé đáng yêu bị chiều hư: Không biết vì cái gì, Phong Vũ Lâm Lâm cố ý săn giải treo thưởng đã khiến tôi có loại ảo giác rằng cậu ta thật sự thiếu tiền =.=
[ thế giới ] Anh anh không nói: Thần Khí có ích lợi gì, còn không phải để cho Thanh Khê mấy độ đánh đến nỗi mấy ngày không dám online.
[ thế giới ] Hai ống: Đó có thể là do Phong Vũ Lâm Lâm bị ngáo, Thần Khí của cậu ta có thuộc tính bạo, sao có thể đánh không lại.
[ thế giới ] Bạn thấy được: Trang bị của Thanh Khê mấy độ cũng không kém nha, còn cùng Ánh nến vào phó bản tham gia chiến tranh vượt server, thủ pháp lại chẳng cách xa tên kia cả N con phố luôn được không!
Lạc đề rất nhanh.
Tất Dục Cẩn ngừng mắt ở trên Kênh Thế Giới, nặng nề không nói.
Kênh chat riêng đột nhiên vang lên.
[ chat riêng ] Bóng đèn nhỏ: Có đó không?
[ chat riêng ] Hành Cẩn:?
[ chat riêng ] Bóng đèn nhỏ: Thương lượng một chút, chúng ta chia bốn sáu, tôi bốn cậu sáu mà kiếm một đợt, thế nào hả?
Tất Dục Cẩn hỏi: “Người chơi giết chúng ta là có thể kiếm tiền?”
Khâu Ninh nói: “Có, chỉ cần thành công đánh chết chúng ta là có thể cầm được toàn bộ tiền thưởng truy nã, phí thủ tục là do người treo giải thưởng chi trả, thật sự là một cuộc buôn bán một vốn bốn lời, mỗi một khu còn có một tổ chức chuyên ám sát, có thể kiếm không ít tiền từ việc tiếp đơn đặt hàng.”
“Vừa rồi người giết chúng ta cũng là tổ chức ám sát?”
“Không phải, 500J tổ chức chướng mắt, ít nhất phải khởi điểm từ 1000J.”
Tất Dục Cẩn tắt kênh chat riêng đi, “Hiểu rồi.”
?
Hiểu rồi, cậu hiểu cái gì?
Sau đó, Khâu Ninh liền thấy đồng đội ngừng đi theo đội ngũ, tự mình chạy mất.
Hắn hô một tiếng: “Hành Cẩn?”
Nam Tiêu Dao không quay đầu lại, nhanh chóng biến mất trong biển người dày đặc.
[ đội ngũ ] Ưu Nhạc Quả: Chị gái làm sao vậy? [ lo lắng ]
“Ờm, không phải là bị giết nên tự kỷ đi?”
Khâu Ninh nhíu mày.
[ chat riêng ] Thu Ninh: Có ổn không?
[ chat riêng ] Hành Cẩn: Không có việc gì.
[ chat riêng ] Hành Cẩn: Muốn Thần Khí không?
Muốn.
Nhưng đó là thứ mà anh có thể muốn sao?!
[ chat riêng ] Thu Ninh: [ sao chổi khóc thút thít ]
Đối phương cũng nhận ra được bản thân đã hỏi câu vô nghĩa, lại im lặng.
Khâu Ninh thở dài, chào hỏi cùng đồng đội, sau đó tới giao dịch hành.