Siêu Cấp Cường Giả

Chương 204: Thần thánh phương nào? Ông không có tư cách để biết

Khách sạn Sophie ở Tây Hồ là do tập đoàn Pháp Quốc Nhã quản lý, nằm ở chỗ giao giới đường lớn Tây Hồ với đường Nam Sơn, ngay trước Tây Hồ, địa lý ưu việt, khách sạn ART6 có cảnh hồ mộng ảo cùng với câu lạc bộ hành lang rượu có toàn bộ cảnh trí xinh đẹp nhất Tây Hồ của Hàng Hồ này.

Ban đêm lúc 8h30", một chiếc Audi A8 chậm rãi chạy đến trước cửa quán rượu.

Nhân viên khách sạn là một đứa bé giữ cửa thấy bảng số xe quen thuộc, liền bước lên phía trước nghênh đón.

- Ông nói là đi tìm cái nữ nhân Quý Hồng kia thật sự có tác dụng sao?

Ô tô vừa dừng lại, thằng bé giữ cửa vừa đến gần, chỉ là… Người ngồi trong xe không có ý xuống xe, trong đó, một nữ nhân vẻ mặt phúc hậu không nhịn được hướng nam nhân trung niên bên cạnh hỏi.

Nàng không phải là ai khác, chính là mẫu thân của Tô Thi Vận bạn gái cũ của Ngô Vũ Trạch, mà nam nhân trung niên ngồi ở bên cạnh Lý Lệ chính là phụ thân của Tô Thi Vận, Tô Văn.

- Hữu dụng hay không, phải thử mới biết được.

Bên tai vang lên lời nói của lão bà…, Tô Văn thở dài, giọng nói tương đối phức tạp.

Thân là gia chủ của Tô gia, Tô Văn ở trong thương giới Hàng Hồ cho tới Hồ Giang đều là có danh khí không nhỏ.

Thân phận như vậy làm cho hắn trong quá khứ trừ trong vài năm đi cầu những quan lão gia kia, căn bản đều không có đi van xin người khác, mà hôm nay, hắn thế nhưng lại không thể không mang theo lão bà của mình đi cầu Quý Hồng.

Một người được xã hội thượng lưu nam bán quốc đánh giá là Xà mỹ nữ.

Vốn là Quý Hồng đang ở Đông Hải, vùng tam giác Trường Giang cho tới cả nam bán quốc đều là thanh danh vang dội, chỉ là… Lấy thân phận Tô Văn, hoàn toàn không cần đi cầu Quý Hồng, huống chi song phương căn bản không có việc gì liên quan.

Tô Văn sở dĩ buông bỏ phần kiêu ngạo vốn thuộc về một trụ cột Tô gia, đi cầu Quý Hồng, hoàn toàn là bởi vì Quý Hồng lấy khí thế sét dánh không kịp bưng tai tiếp quản toàn bộ tài sản của Phương Chấn —— trước mắt, rất nhiều vòng luẩn quẩn cũng biết Tào Nghiễm Giang ngã ngựa là bởi vì Bạch Quốc Du, Quý Hồng sở dĩ có thể tiếp nhân tất cả gia sản của Phương Chấn, Tô Văn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được Quý Hồng cùng Bạch Quốc Du có mối quan hệ không tầm thường!

Mặc dù Tô Văn vô cùng nghi ngờ, Xà mỹ nữ Quý Hồng vì sao có thể cùng Bạch Quốc Du nhấc lên mối quan hệ, chỉ là… Hắn không có tâm tư nghĩ nhiều chuyện như vậy, hắn chỉ biết là bởi vì Tô gia cùng Phương gia có chuyện tình đám hỏi, Tô gia ở trong vụ án của Tào Nghiễm Giang sắm vai nhân vật không bình thường.

Đây cũng chính là nói, Tô gia đã bị quấn vào vụ án của Tào Nghiễm Giang!

Không chỉ có như thế, kể từ khi Tào Nghiễm Giang ngã ngựa, Phương Hiểu Hồng bị mang đi, Tô gia vận dụng hết thảy các mối quan hệ có thể để đi tìm hiểu tiến triển vụ án, kết quả biết được Bạch Gia lần này sẽ làm thật sạch sẽ, vụ án Tào Nghiễm Giang phải tra đến cùng!

Ở dưới loại tình hình này, Tô Văn thậm chí toàn bộ cả Tô gia đều là luống cuống—— Tô gia ở Hồ Giang có địa vị cũng không tầm thường, nhưng mà so với Bạch gia một trong bốn nhà có quyền lực nhất nước cộng hòa, quả thực chính là ếch ngồi đáy giếng, không cách nào so sánh được!

Bởi vì ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình lần này, Tô gia nghĩ hết mọi biện pháp cố gắng cùng chuyện lần này phủi sạch mối quan hệ, kết quả vô luận là van xin quan lão gia Hồ Giang hay là thông qua giới thiệu van xin quan lão gia kinh thành, những quan lão gia kia chỉ nói đúng một câu: chuyện lần này bọn hắn không làm được!

Liên tiếp vấp phải sự từ chối, bao gồm cả Tô Văn ở bên trong, toàn bộ thành viên trọng yếu của Tô gia đều hiểu một sự thật: chỉ có chính người buộc mới có thể giải được nút thắt, chuyện lần này chỉ có thể van xin Bạch Quốc Du.
Nghe được lời tự giới thiệu của Tô Văn, Quý Hồng cười nhạt, theo lễ tiết làm ra một cái thủ thế mời vào, sau đó liền xoay người, để lại cho Tô Văn một cái bóng lưng tiêu sái, câu hồn đoạt phách.

Nhìn Quý Hồng để lại một cái bóng lưng đủ để làm cho nam nhân điên cuồng, Lý Lệ vừa là ghen tỵ cùng với tức giận.

Ghen tỵ là bởi vì, thân thể cùng với tài năng của mình so sánh với Quý Hồng quả thực chính là bồn cầu, còn về phần tức giận, nàng Tô phu nhân có khi nào phải chịu qua ủy khuất như thế này?

Có lẽ là sợ Lý Lệ chịu không được đả kích, Tô Văn nhẹ nhàng kéo Lý Lệ, sau đó chủ động đi theo Quý Hồng.

- Tô tiên sinh, nếu như tôi nhớ không nhầm, tôi và ông cũng không quen biết, hơn nữa tập đoàn Hồng Hải cùng tập đoàn Tô thị cũng không có hợp tác.

Rất nhanh, Quý Hồng ngồi ở trên ghế sa lon, nhếch lên hai chân, rất chú ý tư thế ngồi, không có tiết lộ chút cảnh xuân nào, ngửa đầu, trong ánh mắt mang theo vài phần cảm giác nhìn xuống.

- Người người đều nói Quý tiểu thư đúng là nữ trung hào kiệt, hôm nay, Quý tiểu thư tiến quân vào thương giới Hồ Giang, tôi liền đem thê tử trước tới chào hỏi, sau đó muốn cùng Quý tiểu thư kết giao bằng hữu.

Có lẽ là bởi vì không nghe được ý mời ngồi của Quý Hồng, vợ chồng Tô Văn không có ngồi xuống, mà Tô Văn cố nén tâm trạng ủy khuất ngày càng đậm, vẻ mặt cười nói.

- Kết giao bằng hữu?

Quý Hồng cười, cười đến rất quyến rũ, hời hợt nói:

- Xin lỗi, tôi không có hứng thú.

Không có hứng thú!

Bên tai vang lên 4 chữ kia, vẻ mặt Tô Văn ngẩn ngơ, mà Lý Lệ lại trực tiếp bị chọc tức khiến cho sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy không ngừng!

Hiển nhiên… Bọn họ cũng không nghĩ tới, Quý Hồng lại bày ra một bộ dáng cao cao tại thượng như thế —— vợ chồng hai người bọn họ ở thương giới Hàng Hồ cho tới Hồ Giang có thể nói là làm cho rất nhiều người đi liếm giày bọn họ mà tồn tại a!

- Nếu như các người muốn tới tìm tôi để kết giao bằng hữu, như vậy, tôi nghĩ, các người có thể trở về được rồi.

Quý Hồng thấy hai người giận đến không nhẹ, không có thu liễm lại vẻ cao ngạo, mà là càng xát muối lên vết thương của hai người.

Lần nữa nghe được lời cuồng vọng không ai bì nổi của Quý Hồng, Lý Lệ giận đến mức muốn mắng to rồi, thậm chí ngay cả Tô Văn cũng suýt chút nữa phất tay áo mà bỏ đi rồi.

Chẳng qua là ——

Cuối cùng, lý trí cũng chiến thắng xúc động, Tô Văn cắn răng, đem nội tâm kiêu ngạo thuộc về gia chủ Tô gia kia ném cho chó ăn.

Dưới ánh đèn, hắn giống như là nô tài nhìn thấy chủ nhân, hướng về phía Quý Hồng cúi cái lưng xuống, cười làm lành nói:

- Quý tiểu thư, thực không dám giấu diếm, hai người vợ chồng chúng tối đúng là có chuyện phiền toái cần sự hỗ trợ của ngài. Chỉ cần ngài có thể hoàn thành chuyện này, từ nay về sau ngài chính là ân nhân của Tô gia, muốn có lợi ích gì của Tô gia, chỉ cần một câu nói là được!

- Nga?

Quý Hồng cười híp mắt nhìn Tô Văn một cái, rõ ràng là biết rõ rồi còn hỏi:

- Chuyện gì vậy?

- Chúng tôi muốn mời Quý tiểu thư ra mặt giúp Tô gia trước mặt Bạch tỉnh trưởng cầu xin một chút, để Bạch tỉnh trưởng để cho Tô gia một con đường sống!

Việc đã đến nước này, Tô Văn biết giấu diếm đã không cần thiết nữa, liền nói ra sự thật trần trụi.

- Thật xin lỗi, chuyện này, tôi không giúp được các ngươi.

Quý Hồng lại cười một lần nữa, cười đến đủ để làm mê đảo chúng sinh, giọng nói lại tương đối dứt khoát:

- Thậm chí…Ngay cả Bạch tỉnh trưởng cũng không thể giúp được các ngươi.

Bên tai vang lên lời nói của Quý Hồng…, vợ chồng Tô Văn cho là Quý Hồng cự tuyệt, trong lòng lập tức hiện ra một loại cảm xúc tuyệt vọng, sắc mặt trở nên khó coi.

Quý Hồng cười híp mắt thưởng thức bộ dáng tuyệt vọng của hai người kia, cho đến khi cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, giọng nói đột ngột chuyển:

- Bất quá… Chuyện lần này cũng không hẳn là không có biện pháp —— chẳng qua là các người phải nhận được cái gật đầu đáp ứng giúp của một người thì Tô gia có thể thoát ra từ trong vụ án của Tào Nghiễm Giang.

- Người nào?

Vợ chồng Tô Văn trăm miệng một câu hỏi.

- Ngô Vũ Trạch.

Quý Hồng mỉm cười chậm rãi mở miệng.

Ngô Vũ Trạch?

Bên tai vang lên ba chữ kia, vợ chồng Tô Văn giống như là nghe được chuyện bất khả tư nghị nhất trên thế giới này, hoàn toàn sững sờ đứng nguyên tại chỗ.

- Người nào… Người nào?

Vài giây đồng hồ sau, Lý Lệ nuốt nước bọt, mở to mắt, sắc mặt không thể tin nổi nhìn Quý Hồng.

- Bạn trai cũ của con gái bà, Ngô gia, Ngô Vũ Trạch.

Trong căn phòng yên tĩnh, lời nói hời hợt kia của Quý Hồng lại giống như một đạo sấm rền vang, một lần nữa dọa cho vợ chồng Tô Văn cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Vẻ khiếp sợ đến tận chỗ sâu nhất trong linh hồn hoàn toàn chiếm cứ thân thể hai người, thế cho nên bọn họ há mồm ra, lại thật lâu sau cũng không nói một tiếng nào.

Trong đầu bọn họ chỉ có một ý niệm duy nhất: Không thể nào! Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Bởi vì Ngô Vũ Trạch từng ở thời cao trung cùng Tô Thi Vận yêu nhau là nguyên nhân, vợ chồng Tô Văn đối với Ngô Vũ Trạch cho tới toàn bộ cả Tô gia đều là rõ như lòng bàn tay.

Khi bọn họ xem ra, mặc dù Ngô gia ở Hàng Hồ cũng coi như có chút danh khí, chỉ là… Cùng Tô gia, quả thực là không thể so sánh được, chênh lệch thật sự quá lớn!

Bây giờ trong tình huống này, Tô gia cũng là bó gối cũng không thể giải quyết được chuyện này, Ngô gia thì làm sao có thể giải quyết?

Huống chi, trong lòng hai người vợ chồng Tô Văn, Ngô Vũ Trạch chính là một tên hoàn khố không cầu phát triển của Hàng Hồ, là một tên phế vật trong phế vật.

Một tên phế vật của Ngô gia có thể giải quyết được chuyện tình của Tô gia?

Vợ chồng Tô Văn thà rằng tin tưởng Nhật Bản là quốc gia tốt nhất trên thế giới còn hơn là tin tưởng vào điểm này!

- Quý tiểu thư, tôi không rõ lắm ý tứ của cô.

Khiếp sợ qua đi, Tô Văn có một loại cảm giác bị trêu chọc, cau mày nhìn Quý Hồng, trong giọng nói lộ ra vài phần không vui.

- Mặc kệ ông có tin hay không, tóm lại là ta tin.

Nụ cười trên mặt Quý Hồng không giảm:

- Bởi vì nói cho ta biết điều này chính là lão bản của ta.

Ân?

Lời nói của Quý Hồng lại một lần nữa khiến vợ chồng Tô Văn rơi vào nghi hoặc, bọn họ trước khi đến đây đã điều tra qua về Quý Hồng, căn bản không biêt sau lưng Quý Hồng còn có một ông chủ giấu mặt.

- Biết ta tại sao nói cho dù Bạch tỉnh trưởng cũng không thể giúp được các ông không?

Quý Hồng khe khẽ thở dài:

- Bởi vì… Không có thiếu niên của Ngô gia kia gật đầu, cho dù Bạch tỉnh trưởng nguyện ý bỏ qua cho các người, vị lão bản kia của ta cũng sẽ không đồng ý.

- Xin hỏi lão bản của Quý tiểu thư là ai?

Trong lòng Tô Văn rung động mạnh mẽ, không nhịn được hỏi, hắn thật sự tò mò, có thể làm cho Bạch Quốc Du kiêng kỵ thỏa hiệp, nhân vật này rốt cục là thần thánh phương nào!

- Thân phận lão bản của ta, ông không có tư cách để biết.

Quý Hồng nhẹ nhàng cười một tiếng, trong nụ cười mang theo vài phần khinh miệt:

- Đã đến nước này, có tin hay không tùy các người, hẹn gặp lại!



Boom to xuất hiện Mừng Noel

Ch 26