Sủng Phi Bãi Công Hằng Ngày

Chương 91

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Bánh Tai Heo

Wattpad: banhtaiheo

Wp: banhtaiheohelachanai.wordpress.com

-----

Dận Đường không biết Thập đệ tốt của hắn lại đang mắng thầm hắn, thật vất vả mới được "gặp lại" nhau, cảm giác vui sướng cứ từng đợt mà ập lên trái tim, ngay cả lời Vân Tú nói muốn đánh hắn cũng chỉ chột dạ sợ hãi một lát, sau đó liền nhếch môi, mở đôi mắt to vô tội, lộ ra mấy cái răng nhỏ trắng nõn.

Kiếp trước, điều mà hắn không bỏ xuống được, trừ thê nhi và mấy người trong phủ, trừ nương trong cung và Ngũ ca ra, thì chính là đệ đệ lão Thập khù khờ này. Tình nghĩa thân thiết như mặc chung một cái quần từ nhỏ, dù trải qua vài chục năm nhưng vẫn không hề sứt mẻ đổi thay.

Đối với Cửu gia, Bát ca khác hẳn lão Thập. Hắn cho Bát ca mượn bạc coi như là tình cảm huynh đệ, lúc không cho được cũng sẽ khách khí vài câu, còn lão Thập thì sao, ha hả, hắn chưa bao giờ e dè trong việc này, việc cho mượn cứ như bổn phận, không khi nào mà hắn không đồng ý.

Đương nhiên là hắn cũng cam tâm tình nguyện cho lão Thập mượn. Vì sau khi lão Tứ đăng cơ, hắn luôn lo đệ đệ không có chỗ dựa, không có chỗ lấy bạc, cuộc sống qua ngày có khi nào túng quẫn hay không, kết cục có thê lương hay không......

Lo lắng qua đi, Dận Đường lại nghĩ, nương lão Thập là Quý Phi, tộc bên thê tử là Bác Nhĩ Tế Cát Đặc thị, dù có như thế nào, lão Tứ cũng sẽ không bạc đãi hắn. Nhiều nhất trừng trị nhỏ một phen, còn lại vẫn có thể sống thọ và chết tại nhà!

Có thể sống lại được một lần, Dận Đường mừng như điên, không có gì phải tiếc nuối, chỉ là đôi lúc sẽ cảm thấy buồn bực —— đủ chuyện kiếp trước chỉ có chính mình nhớ rõ, lại chỉ có thể tự nói thầm vài câu trong lòng, nghẹn hỏng cũng không thể chia sẻ được với ai, ai da, thật sự rất cô quạnh.

Hiện tại thì khác rồi, Thập đệ vẫn không thay đổi, vẫn là lão Thập mặc chung một cái quần lớn lên với hắn!

Bên trong cái nôi lớn, Dận Ngã cũng kích động mà kêu một tiếng. Không nghĩ rằng hắn và Cửu ca thân thương còn có cơ hội gặp lại nhau, chắc chắn đây là trời cao ban ơn cho kiếp trước hắn tuổi già chuyên đi làm việc thi.

Chờ sau này lớn hơn chút, hắn cũng sẽ lại quyên góp thêm 8 vạn 10 vạn lượng bạc phụ giúp hương khói cho chùa miếu, để có thể cảm tạ ông trời cảm tạ các thần phật. Mà khụ, bạc này, còn không phải bạc của Cửu ca sao?

......

Lời hù người của Vân Tú vừa ra, biểu tình của hai tiểu a ca đều phong phú cực kỳ. Xem phản ứng đồng loạt đó, các ma ma đều thầm kinh ngạc cảm thán, không chỉ có Cửu a ca thông tuệ, Thập a ca cũng rất linh động, nếu mà không biết, còn tưởng rằng huynh đệ ruột thịt cùng một nương đẻ ra nha.

Mọi người kinh ngạc cảm thán thì cứ để mọi người kinh ngạc cảm thán đi, cũng do chuyện trọng sinh quá mức kỳ dị, ai có thể nghĩ đến lý do như vậy?

Ôn Quý Phi trừng mắt nhìn Vân Tú một cái, đã là nương của mấy hài tử rồi, mà càng ngày càng không đứng đắn.

Sao có thể hù dọa hài tử như vậy, không có hình dáng của từ mẫu một chút nào, tuy hài tử còn nhỏ, nhưng cũng hiểu được đại khái nha!

Nàng đang muốn nói chuyện, thì Vân Tú liền phát hiện manh mối.

Nghi Quý Phi nhẹ bẫng mà dời đề tài: "Sau lễ Vạn Thọ không lâu là đến đi tuần tra phía Nam, ngươi cũng cần phải đi theo nhỉ?"

"Hoàng Thượng đề tên ta vào danh sách, nhưng ta cũng không đi được a." Ôn Quý Phi khẽ lắc đầu, sau đó cũng dời đi lực chú ý, "Tử Cấm Thành to như vậy, mà lại không có chủ tử, phải cần ai đó quản lý chứ? Lão Tổ Tông và Thái Hậu cũng ra cung, nếu bổn cung cũng không ở đây, nô tài phía dưới chắc muốn lật trời mất."

Chưa nói tới, Huệ phi hiện giờ không còn được lòng Hoàng Đế nữa, hẳn là sẽ không cùng đi tuần tra, khả năng lớn sẽ ở lại Duyên Hi Cung. Trong núi không còn lão hổ, con khỉ sẽ xưng bá vương, Huệ phi có khi sẽ lại quật khởi lần nữa, nàng vẫn nên ở lại để đàn áp.

Còn có Dận Ngã vẫn chưa được nửa tuổi, càng không thể rời xa nương.

Nhớ tới cái này, Ôn Quý Phi thương tiếc mà nhìn Cửu a ca trong nôi, nói: "Chắc là Dận Kỳ sẽ theo Hoàng Thượng rồi...... Đáng thương Dận Đường của chúng ta! Tiểu Cửu nhỏ như vậy, vậy mà ngươi cũng bỏ hắn được."

Trên đường xóc nảy, thân thể Cửu a ca nhỏ như vậy sẽ không chịu nổi, chỉ có thể ở lại trong cung.

Nghe nói đến tên của mình, lỗ tai nhỏ của Dận Đường dựng thẳng lên, tròng mắt lấp lánh chuyển qua chuyển lại.