Tạm Biệt Versailles
Chương 13
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khác với lần trước, hành trình trở về không khác hành trình lúc tới là bao, nhưng thoải mái hơn rất nhiều.
Có lẽ đây là món quà nhỏ của Nữ Hoàng.
Xe ngựa lao băng băng về phía tây nam, mười ngày sau đã sang biên giới nước Áo. Bọn họ dừng lại ở một trang viên của quý tộc Áo.
Cuối cùng vẫn trở về. Antonia thầm nghĩ.
Đương nhiên tạm thời trở về, tương lai mới ra đi tốt hơn.
Ở Nga hơn nửa năm, Antonia dần thích ứng thân phận mới. Nỗi niềm kích động do trùng sinh dần vơi, hiện tại cần giải quyết vấn đề trước mắt.
Ví như tìm cách không gả sang Pháp, hoặc tìm cách gả sang nước khác, cũng có thể… rời xa Hoàng thất.
Gả sang nước khác không phải lựa chọn tốt. Hôn nhân của anh trai chị gái đều là bi kịch Hoàng thất điển hình.
Nikola cho cô một ý tưởng.
Một mồi lửa phóng hỏa, từ nay trở đi thân thế của anh vùi sâu dưới lớp đất.
Nhưng quan trọng hơn cả, sau này sinh hoạt kiểu gì?
Kiếp trước Antonia gần như không bước chân ra khỏi cung điện. Khoảng thời gian vài năm trước khi chết đủ để cô hiểu cuộc sống đời thường.
Cô cần tiền, rất nhiều tiền. Ít nhất đủ để mua một tòa trang viên?
Chà, kiếp trước vô số người nghĩ Antonia có thể mua vòng cổ đắt ngang một con thuyền hạm đội. Không hiểu sao cô lại muốn cười.
“Nikola, ngài biết kiếm tiền không?” Antonia nghiêng đầu hỏi Nikola.
Có thể thuận lợi thoát khỏi Nga và Serbia, chứng tỏ anh không đơn giản, cũng gánh vác được cuộc sống sau này.
Thiếu niên mặc bộ đồ người hầu đang nghĩ vẩn vơ, nghe vậy hồi thần, “Vâng, rất đơn giản.”
Nikola lấy danh nghĩa thị vệ trà trộn vào đoàn tùy tùng của Antonia. Bởi vì thân phận khác biệt, hơn nữa tuổi hai người xấp xỉ, vậy nên Antonia cho phép anh ở bên cô.
Quan trọng ở chỗ đứa nhỏ này biết thân biết phận, luôn giữ im lặng, không chủ động quấy rầy Antonia. Cô không thích người khác đi qua đi lại trước mặt mình, rất phiền.
Ái chà, tự tin quá.
“Nói thử xem?”
“Ví như tòa nhà xay bột.” Nikola chỉ xa xa.
“Hửm?” Thoạt nhìn tòa nhà xay bột khá mới, nhưng xung quanh vắng lặng, không giống như đang làm việc.
“Ngài muốn gia công lương thực?” Có vẻ không phải phương pháp kiếm tiền tốt.
“Không, thần muốn gia công nơi xay bột.” Nikola bình tĩnh trả lời.
“Gia công nơi xay bột?” Antonia hỏi: “Làm kiểu gì?”
Nhìn qua còn tưởng tòa nhà xay bột hấp hối sắp chết.
“Tiết trời nóng nực, sông cạn khô, tòa nhà xay bột không đủ sức mượn nước xay hạt, vậy nên bỏ hoang.” Nikola giải thích: “Bởi vì nó chỉ biết ỷ lại sức nước.”
“Không thì sao?” Chẳng lẽ thuê người? Người làm không thể so được với sông.
“Người biết máy hơi nước không?” Nikola mỉm cười.
“Hừm…” Antonia suy nghĩ, “Là loại hơi nước người Trung Quốc dùng để nấu nướng?”
Châu Âu không dùng nó, nhưng mấy năm ở Versailles, cô và đám bạn thân thường tán gẫu những chuyện kỳ lạ trên khắp thế giới. Antonia khá tò mò loại sữa được chưng cất từ sữa dê, không biết hương vị của nó thế nào?
Nikola nhíu mày. Hình như Watt [1] thay đổi động cơ hơi nước những năm 1770?
Lời tác giả:
Thần là tử hồn của người = Bốn bỏ năm lên cũng là ma quỷ.
Chú thích:
“Sự tích” đội kỷ luật và tác phong tham khảo trong cuốn “Tự truyện Casanova: Cuộc đời tôi”.

“Tử hồn” tham khảo trong cuốn “Tử hồn” của tác giả Nikolai Vasilyevich Gogol-Yanovski người Nga.

_____
Một số bình luận của cư dân mạng Trung:
– Tác giả cuốn Tử Hồn cũng là Nikola?
– Nikola Tesla không hổ là nam thần của tôi. Ngầu quá!
– Nikola: Sinh là người của người, chết là quỷ của người.
– Hình như cung đình Nga cũng có một pháp sư tên Nicolas?
– Ha ha, quả nhiên bước đầu tiên của nghiên cứu là tìm nhà tài trợ.
– Thật ra mười lăm (Louis XV) sai người chế tạo chiếc vòng cổ đó để tặng tình nhân của mình. Ai dè vòng cổ chưa làm xong, mười lăm đã hẹo. Người sở hữu chiếc vòng cổ muốn bán nó cho mười sáu, nhưng Marie chê xấu, không thèm!
P/S: Tôi nhớ Công tước Lorraine – chồng Maria Theresa rất trung thành, luôn tận tâm làm việc.

_____
[1] James Watt (1736 – 1819), ông là một nhà phát minh và kỹ sư cơ khí nổi tiếng người Scotland. Ông được nhiều người biết đến với những cải tiến công nghệ động cơ hơi nước.

[2] Lagrange: Joseph-Louis Lagrange là một nhà toán học và nhà thiên văn người Ý – Pháp. Ông đã có những đóng góp quan trọng trong nhiều lĩnh vực như giải tích toán học, lý thuyết số, cơ học cổ điển và cơ học thiên thể. Có thể nói ông là nhà toán học vĩ đại nhất của thế kỷ 18.


[3] Lavoisier: Antoine-Laurent de Lavoisier (1743-1794) là một nhà kinh tế, hóa học và sinh học người Pháp, một nhân vật hàng đầu trong cuộc cách mạng hóa học của thế kỷ 18. Những đóng góp quan trọng nhất của ông là định luật bảo toàn khối lượng và phát hiện chức năng oxy trong hô hấp, trong số những thứ khác.
Ông cũng phát hiện ra hydro, bác bỏ lý thuyết về phlogiston và giải thích quá trình đốt cháy. Ngoài ra, ông đã viết một văn bản cơ bản về hóa học, giúp giới thiệu hệ thống số liệu, tạo ra bảng tuần hoàn đầu tiên và góp phần thiết lập danh pháp hóa học hiện đại.


[4] Alessandro Cagliostro: Bá tước Alessandro di Cagliostro là bí danh của nhà huyền bí Giuseppe Balsamo. Cagliostro là một nhà thám hiểm người Ý và ảo thuật gia tự phong.
Khác với lần trước, hành trình trở về không khác hành trình lúc tới là bao, nhưng thoải mái hơn rất nhiều.
Có lẽ đây là món quà nhỏ của Nữ Hoàng.
Xe ngựa lao băng băng về phía tây nam, mười ngày sau đã sang biên giới nước Áo. Bọn họ dừng lại ở một trang viên của quý tộc Áo.
Cuối cùng vẫn trở về. Antonia thầm nghĩ.
Đương nhiên tạm thời trở về, tương lai mới ra đi tốt hơn.
Ở Nga hơn nửa năm, Antonia dần thích ứng thân phận mới. Nỗi niềm kích động do trùng sinh dần vơi, hiện tại cần giải quyết vấn đề trước mắt.
Ví như tìm cách không gả sang Pháp, hoặc tìm cách gả sang nước khác, cũng có thể… rời xa Hoàng thất.
Gả sang nước khác không phải lựa chọn tốt. Hôn nhân của anh trai chị gái đều là bi kịch Hoàng thất điển hình.
Nikola cho cô một ý tưởng.
Một mồi lửa phóng hỏa, từ nay trở đi thân thế của anh vùi sâu dưới lớp đất.
Nhưng quan trọng hơn cả, sau này sinh hoạt kiểu gì?
Kiếp trước Antonia gần như không bước chân ra khỏi cung điện. Khoảng thời gian vài năm trước khi chết đủ để cô hiểu cuộc sống đời thường.
Cô cần tiền, rất nhiều tiền. Ít nhất đủ để mua một tòa trang viên?
Chà, kiếp trước vô số người nghĩ Antonia có thể mua vòng cổ đắt ngang một con thuyền hạm đội. Không hiểu sao cô lại muốn cười.
“Nikola, ngài biết kiếm tiền không?” Antonia nghiêng đầu hỏi Nikola.
Có thể thuận lợi thoát khỏi Nga và Serbia, chứng tỏ anh không đơn giản, cũng gánh vác được cuộc sống sau này.
Thiếu niên mặc bộ đồ người hầu đang nghĩ vẩn vơ, nghe vậy hồi thần, “Vâng, rất đơn giản.”
Nikola lấy danh nghĩa thị vệ trà trộn vào đoàn tùy tùng của Antonia. Bởi vì thân phận khác biệt, hơn nữa tuổi hai người xấp xỉ, vậy nên Antonia cho phép anh ở bên cô.
Quan trọng ở chỗ đứa nhỏ này biết thân biết phận, luôn giữ im lặng, không chủ động quấy rầy Antonia. Cô không thích người khác đi qua đi lại trước mặt mình, rất phiền.
Ái chà, tự tin quá.
“Nói thử xem?”
“Ví như tòa nhà xay bột.” Nikola chỉ xa xa.
“Hửm?” Thoạt nhìn tòa nhà xay bột khá mới, nhưng xung quanh vắng lặng, không giống như đang làm việc.
“Ngài muốn gia công lương thực?” Có vẻ không phải phương pháp kiếm tiền tốt.
“Không, thần muốn gia công nơi xay bột.” Nikola bình tĩnh trả lời.
“Gia công nơi xay bột?” Antonia hỏi: “Làm kiểu gì?”
Nhìn qua còn tưởng tòa nhà xay bột hấp hối sắp chết.
“Tiết trời nóng nực, sông cạn khô, tòa nhà xay bột không đủ sức mượn nước xay hạt, vậy nên bỏ hoang.” Nikola giải thích: “Bởi vì nó chỉ biết ỷ lại sức nước.”
“Không thì sao?” Chẳng lẽ thuê người? Người làm không thể so được với sông.
“Người biết máy hơi nước không?” Nikola mỉm cười.
“Hừm…” Antonia suy nghĩ, “Là loại hơi nước người Trung Quốc dùng để nấu nướng?”
Châu Âu không dùng nó, nhưng mấy năm ở Versailles, cô và đám bạn thân thường tán gẫu những chuyện kỳ lạ trên khắp thế giới. Antonia khá tò mò loại sữa được chưng cất từ sữa dê, không biết hương vị của nó thế nào?
Nikola nhíu mày. Hình như Watt [1] thay đổi động cơ hơi nước những năm 1770?
Lời tác giả:
Thần là tử hồn của người = Bốn bỏ năm lên cũng là ma quỷ.
Chú thích:
“Sự tích” đội kỷ luật và tác phong tham khảo trong cuốn “Tự truyện Casanova: Cuộc đời tôi”.

“Tử hồn” tham khảo trong cuốn “Tử hồn” của tác giả Nikolai Vasilyevich Gogol-Yanovski người Nga.

_____
Một số bình luận của cư dân mạng Trung:
– Tác giả cuốn Tử Hồn cũng là Nikola?
– Nikola Tesla không hổ là nam thần của tôi. Ngầu quá!
– Nikola: Sinh là người của người, chết là quỷ của người.
– Hình như cung đình Nga cũng có một pháp sư tên Nicolas?
– Ha ha, quả nhiên bước đầu tiên của nghiên cứu là tìm nhà tài trợ.
– Thật ra mười lăm (Louis XV) sai người chế tạo chiếc vòng cổ đó để tặng tình nhân của mình. Ai dè vòng cổ chưa làm xong, mười lăm đã hẹo. Người sở hữu chiếc vòng cổ muốn bán nó cho mười sáu, nhưng Marie chê xấu, không thèm!
P/S: Tôi nhớ Công tước Lorraine – chồng Maria Theresa rất trung thành, luôn tận tâm làm việc.

_____
[1] James Watt (1736 – 1819), ông là một nhà phát minh và kỹ sư cơ khí nổi tiếng người Scotland. Ông được nhiều người biết đến với những cải tiến công nghệ động cơ hơi nước.

[2] Lagrange: Joseph-Louis Lagrange là một nhà toán học và nhà thiên văn người Ý – Pháp. Ông đã có những đóng góp quan trọng trong nhiều lĩnh vực như giải tích toán học, lý thuyết số, cơ học cổ điển và cơ học thiên thể. Có thể nói ông là nhà toán học vĩ đại nhất của thế kỷ 18.


[3] Lavoisier: Antoine-Laurent de Lavoisier (1743-1794) là một nhà kinh tế, hóa học và sinh học người Pháp, một nhân vật hàng đầu trong cuộc cách mạng hóa học của thế kỷ 18. Những đóng góp quan trọng nhất của ông là định luật bảo toàn khối lượng và phát hiện chức năng oxy trong hô hấp, trong số những thứ khác.
Ông cũng phát hiện ra hydro, bác bỏ lý thuyết về phlogiston và giải thích quá trình đốt cháy. Ngoài ra, ông đã viết một văn bản cơ bản về hóa học, giúp giới thiệu hệ thống số liệu, tạo ra bảng tuần hoàn đầu tiên và góp phần thiết lập danh pháp hóa học hiện đại.


[4] Alessandro Cagliostro: Bá tước Alessandro di Cagliostro là bí danh của nhà huyền bí Giuseppe Balsamo. Cagliostro là một nhà thám hiểm người Ý và ảo thuật gia tự phong.