Tạm Biệt Versailles

Chương 73

Thế kỷ XVIII, phần lớn quy mô tác chiến quân đội dựa vào đại bác, súng, đao kiếm.

Tố chất quân đội, phán đoán của tướng quân, mệnh lệnh có được gửi đi hay không quyết định sức mạnh của nhánh quân đó.

Nhưng những thứ từng quyết định thành bại của một trận chiến dần bị hậu thế phủ định.

Vũ khí có tính sát thương, thiết bị phòng ngự chắc chắn, sự hiểu biết toàn diện chiến cuộc, thủ đoạn của binh lính hoàn toàn phá vỡ vận mệnh chiến trường.

Chiến tuyến ở xa, mỗi một nhánh quân đều trở thành doanh trại độc lập. Nếu không thể phán đoán chính xác vị trí bản thân trong cuộc chiến, ra chiến thuật sai sót, vậy thứ họ phải đối mặt là tử vong. Lúc này họ chẳng khác nào con thuyền mờ mịt giữa đại dương, không thể quay về thủ đô.

Tựa như thuyền trên biển phải nắm rõ tin tức. Thực ra không nhất thiết tính toán phức tạp, cần dụng cụ đo lường thời gian và địa điểm, chỉ cần có người nói với họ đã đến nơi là được.

Ví dụ như thông qua kỹ thuật, giúp bọn họ liên lạc với người trên đất liền.

Người đàn ông đứng trước mặt Antonia phát minh cỗ máy có thể liên lạc khắp đại lục.

“Em biết anh đã về Serbia.” Nikola lại gần, phẫn nộ hỏi: “Vì sao còn mạo hiểm?”

Anh để lại máy vô tuyến điện cho cô, lắp tín hiệu khuếch đại khắp cung điện Versailles và Paris. Chỉ cần cô kích hoạt cỗ máy, anh có thể liên hệ với cô.

“Anh biết hết thảy về em.” Antonia không yếu thế ngẩng đầu, “Vậy anh cũng nên hiểu em không có khả năng tin lời hứa của ai.”

Friedrich nhìn “đoàn xe Nữ Vương” kéo dài hành trình tới Alsace, đoán được ý đồ chạy trốn về Vienna của cô, vậy nên dễ dàng chặn đứng.

Nhưng Friedrich không biết người ông ta không xem trọng, giam cầm phía sau doanh trại quân đội Phổ và quân đội Đế Quốc La Mã đang rục rịch hành động.


Một số bình luận của cư dân mạng Trung:

– Friedrich: Hừ, đàn bà.

Ekaterina II: Hừ, đàn ông.

Tesla: Hừ, nhân loại.

– Không ngờ lại là kỹ thuật vô tuyến điện! Thời khắc mấu chốt, boss không chút nương tay cải tiến trang bị vũ khí.