Thẩm Tổng Tôi Không Muốn Làm Thế Thân Cho Bạch Nguyệt Quang Của Anh Nữa
Chương 64: 64
Hứa Thư vẫn chưa tiêu hóa được lời anh nói, cô chỉ có thể vô thức đi theo anh vào phòng.
“Cách gì vậy?” Cô tò mò hỏi.
Nụ cười của Thẩm Từ Sinh vẫn không giảm đi, nụ cười đó nhìn thế nào cũng không có ý tót.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu trai đơn gái chiếc ở chung một phòng! Cô không dám nghĩ thêm vế sau.
“Thẩm… anh Thẩm.
” Giọng cô hơi run.
“Sao vậy?” Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng lòng bàn tay trước mặt.
"Em là một người rất bảo thủ.
"Thẩm Từ Sinh dẫn cô vào phòng rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
“Hả?” Anh cố nén cười.
Cô gái mơ hồ hiểu ra.
Chỉ là bầu không khí lúc này thật khiến người ta không thể không có ý nghĩ đen tối.
Hứa Thư đưa tay chắn trước ngực, mí mắt cụp xuống không dám nhìn lên.
“Đang suy nghĩ bậy bạ gì?” Anh dùng ngón trỏ gõ nhẹ vào trán cô, nâng cằm cô lên, “Nằm xuống đi.
”Anh nhẹ nhàng nói.
Hứa Thư vén chăn lên, máy móc leo lên giường nằm xuống, nhìn bức tranh trên tường đối diện.
Thẩm Từ Sinh giúp cô kéo chăn, quan tâm hỏi: “Em sợ bóng tối không?”"Không sợ.
""Vậy anh tắt đèn nhé?""Được.
"Công tắc ở phía trước, anh đưa tay tắt nó đi.
Căn phòng lập tức tối om, Hứa Thư liền nhắm mắt lại, hai tay không tự chủ được nắm chặt chăn.
"Anh đi lấy một thứ.
"Cô gật đầu, vẫn không mở mắt, cô gắng ép mình đi ngủ.
Nhưng lại không thể.
Khi Thẩm Từ Sinh quay trở lại, anh cũng đã thay đồ ngủ.
So với vest cùng giày da, cô thích nhìn thấy anh như bây giờ hơn.
“Em buồn ngủ à?” Thẩm Từ Sinh ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
Hứa Thư thành thật trả lời: "Không buồn ngủ lắm.