Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 59: Chương 59


Khúc Nhan đúng là vì chưa hoàn thành nghiên cứu của mình mà không chịu đầu thai.

Không giống những linh hồn mơ hồ lưu lạc trần thế mà Giang Ly từng gặp, Khúc Nhan biết rõ chấp niệm của mình là gì. Nghe Giang Ly hỏi, cô nặng nề thở dài: “Đúng vậy… Nghiên cứu của tôi đã đến bước cuối cùng rồi. Nếu không làm được, tôi làm sao cam lòng?”

Khúc Nhan giải thích về nghiên cứu của mình: “Tôi chuyên về hóa học tổng hợp, đang nghiên cứu tổng hợp một loại thuốc chống ung thư mới.”

Khúc Nhan giải thích đơn giản: “Nếu nghiên cứu của tôi thành công, loại thuốc chống ung thư mới này tuy không có hiệu quả thần kỳ, nhưng sau khi đăng ký bằng sáng chế, có thể bán cho các công ty dược phẩm trong nước, phá vỡ các rào cản bằng sáng chế hiện tại giữa trong và ngoài nước, giúp bệnh nhân ung thư có thêm một lựa chọn giá cả phải chăng.”

Cách giải thích của Khúc Nhan dễ hiểu và rõ ràng. Sau khi nghe xong, Giang Ly lập tức hiểu tại sao công đức trên người cô lại sâu sắc đến mức có thể biến chiếc áo trắng của cô thành màu vàng nhạt—nếu nghiên cứu hiện tại của Khúc Nhan thành công, nó sẽ giúp nhiều bệnh nhân ung thư có thể mua được thuốc, mang lại phúc lợi cho hàng triệu gia đình.

Và đó chỉ là một nghiên cứu của Khúc Nhan. Trước đó, cô còn có rất nhiều thành quả nghiên cứu khác, mỗi nghiên cứu đều có giá trị riêng.

Khi Khúc Nhan qua đời, Giang Ly từng xem qua nhiều bài viết trên mạng xã hội ca ngợi cô . Các bài viết đều liệt kê những thành tựu rực rỡ trong sự nghiệp nghiên cứu của cô , bày tỏ niềm tiếc thương cho một tài năng bạc mệnh. Lúc đó, Giang Ly cũng cảm thấy nuối tiếc, nhưng cảm xúc không thể so với hiện tại, khi cô đang đứng trước mặt mình.

Nếu Khúc Nhan chỉ cần sống thêm vài tháng nữa, có lẽ cô đã mang đến tin vui cho hàng ngàn bệnh nhân ung thư. Dù nghiên cứu của cô không phải là phát minh ra thuốc đặc trị, nhưng phá vỡ rào cản và giảm giá thuốc là điều thực tế mà những bệnh nhân nghèo đặc biệt cần.

Nếu Khúc Nhan sống thêm vài chục năm nữa, ai biết cô sẽ mang lại bao nhiêu thay đổi cho thế giới… Thật đáng tiếc, trời không cho thêm thời gian. Giang Ly lặng lẽ thở dài trong lòng.

Khúc Nhan quan sát nét mặt của Giang Ly, nhận ra cô đã có dấu hiệu bị thuyết phục. Trong lòng Khúc Nhan tràn ngập niềm vui. Không chỉ vì Giang Ly có thể đồng ý giúp cô , mà còn vì điều khiến Giang Ly xúc động không phải là những lời hứa như đứng nhất chuyên ngành hay học bổng toàn phần, mà chính là tiềm năng mang lại điều tốt đẹp cho thế giới từ nghiên cứu khoa học.

Xem ra cô bé này quả thực có phẩm chất cao quý.

“Quân tử hiểu đạo nghĩa.” Với câu châm ngôn đó trong đầu, Khúc Nhan càng tự tin hơn trong việc thuyết phục Giang Ly.

Khúc Nhan nói với Giang Ly: “Tôi không yêu cầu em phải đồng ý ngay bây giờ, chỉ hy vọng em suy nghĩ kỹ. Nếu chúng ta hợp tác, tôi hoàn thành tâm nguyện, không còn vướng bận mà đi đầu thai. Em cũng có thể học được rất nhiều kiến thức, thành quả nghiên cứu đương nhiên là của em.”