Thiếu Nữ Linh Môi Trên Con Đường Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 68: Chương 68

Lương Viện: “Ờ… đúng là ngọt thật…”

Đàm Tĩnh Chi: “Rong biển mặn ngâm trong canh ngọt… khó ăn thật sự…”

Thang Gia Thật: “Ban đầu tôi định bênh vực bạn, nhưng giờ tôi thấy 60 điểm cũng đã khá cao rồi.”

Hạ Nam Đồng: “Giang Ly, bạn nhầm đường với muối rồi à? Lúc cho muối, bạn có phải cho nhầm thành đường không?”

“À! Đợi đã! Tôi nhớ ra rồi, sau khi bạn cho một thìa muối, bạn cho thêm bốn thìa đường!”

“Khi đó tôi hỏi tại sao lại thêm đường, bạn nói một chút đường để tăng vị, làm phong phú hương vị!”

Hạ Nam Đồng lúc đó đã thấy nghi ngờ: Bốn thìa đường = một chút? Nhưng vừa bị Giang Ly giảng giải về “allicin hình thành từ sự phân giải của alliin” và “alginate phản ứng với kiềm tạo alginate natri hòa tan,” cô hoàn toàn không dám hỏi thêm.

Dưới ánh mắt mọi người, Giang Ly cẩn thận nếm thử một muỗng canh, ngạc nhiên nói:

“Không… không ngọt mà?”

“Cũng không phải hoàn toàn không ngọt, chỉ là một chút ngọt thoảng qua thôi. Các bạn không thấy như vậy canh sẽ đậm đà hơn sao?”

Bốn khách mời + một vị khách chấm điểm: …

Lương Viện thẳng thắn:

“Giang Ly, vị giác của bạn có vấn đề à?”

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Thang Gia Thật gật gù đồng tình:

“Đây rõ ràng là canh ngọt mặn pha lẫn. Vị vừa mặn vừa ngọt thế này thà làm canh ngọt hẳn còn hơn.”

Giang Ly chợt nhận ra điều gì, trong lòng khẽ giật mình.

Mỗi lần nếm món ăn, cô đều đang trong trạng thái để Khúc Nhan nhập thân – tức là vị giác của cô bị ảnh hưởng bởi Khúc Nhan.

Giang Ly nhớ lại chuyện khi siêu độ Phương Đồng Thi Tuệ, mọi món cô ăn đều không phải theo khẩu vị của cô mà là khẩu vị của Phương Đồng Thi Tuệ.

Cô hỏi Khúc Nhan qua ý nghĩ:

“Khúc Giáo sư, cô có phải… rất thích ngọt không?”

Khúc Nhan trả lời:

“Đúng rồi, tôi là người thành phố S. Từ nhỏ đến lớn ăn món gì cũng có đường, nên sức chịu ngọt của tôi cao hơn người bình thường một chút. Tôi ăn bánh ngọt mà bạn tôi thấy ngọt phát ngán, tôi lại thấy chưa đủ. Bạn tôi uống trà sữa 30% đường đã thấy vừa, tôi phải 100% mới thấy ngon…”

Cả hai người đồng thời chìm vào im lặng.

Giang Ly: … Tự mình làm khó mình. Rõ ràng cô biết Khúc Nhan sinh ra và lớn lên ở thành phố S, chỉ rời đi vài năm du học.

Giang Ly nói:

“Cô ra khỏi cơ thể tôi ngay bây giờ.”

Khúc Nhan chột dạ đồng ý: