Tiêu Sơn Tráng Sĩ
Chương 30: Việc Lớn
Đêm đã khuya. Phạm Thái đương ngồi nói chuyện với Phổ Mịch thiền sư Ở
động Tam Thanh thì có một tên lính cẩn tín hầu trong dinh quan trấn thủ ra tìm
chàng vào hội kiến với Thanh Xuyên Hầu. Biết rằng có việc khẩn cấp, chàng vội
vàng đi ngay.
Ra đến bờ sông Kỳ Cùng, chàng gặp Thanh Xuyên Hầu cũng vừa tới. Hai
người vừa cùng nhau đi đến biệt thự... Trương Đăng Thụ thì thầm bảo Phạm Thái:
- Câu truyện kín không tiện Ở trong dinh.
Phạm Thái lo lắng đoán chừng đã xảy ra việc gì quan trọng cho đảng Tiêu
Sơn
Tới biệt thự, Trương Đăng Thụ giở kinh Phật ra chất vấn Phạm Thái, làm thế
cốt để che mắt bọn lính theo hầu, mà trong đó chàng đoán chắc có thám tử của
hiệp trấn Phan Đình Hồng.
Mãi gần sáng, khi bọn người nhà mỏi mệt đi ngủ cả. Trương mới đem câu
truyện tâm sự ra giải bày. Chàng hỏi Phạm Thái:
- Trong triều có biến, tiên sinh đã biết chưa?
Phạm Thái kinh ngạc hỏi lại:
- Biến? Thưa đại nhân, việc gì thế?
- Bọn Bùi Đắc Tuyên bị giết cả rồi.
Phạm Thái không giấu nổi lòng sung sướng phá lên cười.
- Se sẽ chứ, tiên sinh. Tiên sinh nên nhớ rằng trong bọn lính theo hầu, thế nào
cũng có một vài tên thám tử của Phan Đình Hồng.
- Nhưng xin đại nhân cho biết đầu đuôi câu truyện.
- Đây, xin tiên sinh đọc thư này thì hiểu ngay.
Vừa nói vừa thò tay vào bọc lấy ra một tờ giấy hoa tiên đưa cho Phạm Thái.
Bức thơ ấy của Trần Quang Diệu và đại khái nói triều đình đương gặp buổi đại
loạn: VÕ Văn Dũng lập mưu bắt trầm hà cha con Thái Quang Diệu đem quân
chống cự với Dũng thì Hoàng đế đã giảng hoà hai bên và cất Diệu lên chức thiếu
phó. Nhưng sau lại nghe lời Dũng dèm pha trước hết binh quyền của Diệu. Nay
Diệu muốn kết bè đảng Ở ngoài biên giới, nhân Thanh Xuyên Hầu là bạn thân của
va, va khuyên nên đem quân về hỏi tội bọn lộng quyền.
Đọc xong bức thư, Phạm Thái hỏi:
- Bây giờ đại nhân định liệu ra sao?
- ấy, tôi cũng chỉ cốt hỏi tiên sinh điều ấy. Phạm Thái mỉm cười: