Tổng Tài Tại Thượng
Trong một căn phòng xa hoa, ẩn giấu giữa một vùng đất xanh tươi, một cô gái trẻ tuổi đang ngủ say trên chiếc giường lớn. Nhưng đêm nay, căn phòng này lại trở thành địa ngục, với nhiệt độ cao đến mức không thở nổi. Một người nam trẻ tuổi, với thân hình thon dài, trắng, đã xuất hiện, cầm một súng ngắn bằng bạc. Nòng súng đang chỉa vào cô gái, khiến cô sợ hãi đến mức nóng ửng đỏ khuôn mặt.
Cô gái, với khuôn mặt thanh tú, ngũ quan tinh xảo, không có một chút ác cảm, tràn đầy sự ngây thơ, đang mơ màng, không thể hiểu nổi vấn đề. Cung Âu, người nam trẻ tuổi, lại hỏi cô gái một câu hỏi, "Cô gái, cô cho ta biết con của ta đang ở đâu?" Cô gái, với giọng nói yếu ớt, trả lời, "Tôi không quen biết anh... Tôi cũng chưa từng có con!" Nhưng Cung Âu lại tiếp tục hỏi, "Ba năm trước đây, cô mang thai con của tôi, đứa con đó bây giờ đăng ở đâu?" Cô gái, với khuôn mặt mơ màng, lại trả lời, "Tôi nói này... Anh có phải đã nghĩ sai điều gì?" Câu hỏi của Cung Âu đã gây ra một loạt các vấn đề, khiến cô gái không thể hiểu nổi, và trong căn phòng này, nhiệt độ cao, sự sợ hãi và nghi vấn đang dần gia tăng.
Đọc Truyện Tổng Tài Tại Thượng Truyện Chữ Full. Chúc Các Bạn Có Những Giây Phút Thư Giãn Vui Vẻ Khi Đọc Tiểu Thuyết Này!
Chương mới nhất
Danh sách chương
Chương 141: Tôi sẽ càng không buông tay
Chương 142: Có thế không muốn hài tử hay không
Chương 143: Đưa nàng người máy làm lễ vật
Chương 144: Bán bao nhiêu tiền một con
Chương 145: Ngươi không thể không yêu ta
Chương 146: Cung Âu che giấu chuyện tình
Chương 147: Vẽ tranh chân dung ở làng du lịch
Chương 148: Đừng đối với tôi tốt như vậy
Chương 149: Mộ Thiên Sơ bị viêm phổi
Chương 150: Chính mồm thừa nhận yêu tôi
Chương 151: Đốt nhà bếp xem lửa cháy
Chương 152: Tình cảm từ từ tốt lên
Chương 153: Quyết định thẳng thắn trái tim của chính mình
Chương 154: Cung Âu hại Mộ Thiên Sơ
Chương 155: Ai cũng không thể giữ lấy ngươi
Chương 156: Thời Tiểu Niệm chạy trốn
Chương 157: Hắn dằn vặt em hay không
Chương 158: Em đang ở đây gọi tên Cung Âu
Chương 159: Em không về thì tôi đến
Chương 160: Sẽ không bao giờ làm một con chó