Tổng Tài Truy Thê: Cô Vợ Cũ Và Đứa Con Thiên Tài

Chương 345: Quãng thời gian từng trải, là chấp niệm của anh

Nước mắt của An Mật cũng rơi rồi, cô ta dễ dặt nhìn Bạc Dạ, đưa tay sờ lên mặt anh, người đàn ông kia cử như bị điện giật mãnh liệt né tránh, An Mật lập tức thút thit khóc: "Anh đang trách em sao? Anh Dạ, em không phải cố ý, em cũng tàn tật rồi, em cả đời tàn tật rồi! Em không dám tùy tiện đứng lên, em sợ An Như sẽ còn lại em..."



Ấn đường Bạc Dạ chau lại, nhìn đôi chân của An Mật đang ngồi trên xe lăn, bất chot hỏi: "Đứa bé đâu?"



Sắc mặt An Mật cứng đờ rõ rệt, thanh âm của Bạc Dạ lạnh lẽo như băng hỏi lại thêm lần nữa "Anh hỏi em, đứa bé lúc đó đâu?"



“Không không giữ được."



An Mật khóc càng lúc càng dữ dội: "Anh Dạ, anh trách em đi, em thừa nhận là em hèn nhát em.nhưng em cũng là người bị hại thôi!" Phải, phải, mấy người đều là người bị hại, chỉ có



mỗi anh là đi hại người, là nguyên nhân của tất cả