Tổng Tài Truy Thê: Cô Vợ Cũ Và Đứa Con Thiên Tài

Chương 740: Đất khách quê người, bỗng gặp đồng hương

Sau khi trở về, Đường Duy mang đồ ăn mình đã đóng gói đến cho Đường Thi. Sau đó, Đường Thi vừa ăn vừa hỏi: "Bạc Dạ dẫn con đi?"



Đường Duy dừng một chút: "Đúng vậy, sao ạ?"



Ánh mắt Đường Thi hơi phức tạp, dường như là đau đớn, lại như là nhẹ nhõm: "Nhà hàng này... là lần đầu tiên bọn mẹ cùng ra ngoài ăn sau khi kết hôn. Mặc dù đã ăn được một nửa, nhưng Bạc Dạ lại bị An Mật gọi đi, để lại mẹ một mình ngồi ở trong nhà hàng ăn hết một đống đồ ăn đã gọi."



Nói xong chuyện này, Đường Thi tự giễu cười một cái, đâm đâm đồ ăn trong bát: "Lúc ấy mẹ còn là trò cười bị mọi người nhìn thật lâu. Ra ngoài hẹn hò nửa đường lại bị đằng trai bỏ lại, còn là ở chỗ cao cấp như vậy... Có lẽ mẹ cũng coi là một dị loại đi."



Khi đó cô rốt cuộc mang tâm trạng thế nào mà nhìn Bạc Dạ rời đi, một mình một người trình diễn tất cả đến tận khi hạ màn chứ?

truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.





Đường Duy ngây ngẩn cả người, cậu không nghĩ đến đằng sau nhà hàng này lại có chuyện cũ như vậy.



Thói quen và ký ức thật là một thứ tra tấn người mà.



Bây giờ nghĩ lại, dù đã quay lại bình thường rồi, nhưng vẫn sẽ âm ỉ đau.






Đường Duy nói khẽ: "Con không nghĩ tới lúc này lại làm mẹ nhớ đến chuyện đau lòng, nếu như mẹ khó chịu, vậy những đồ ăn này..." "Không có việc gì."



Đường Thi cười nói: "Không liên quan đến thức ăn. Huống hồ mẹ đã... buông xuống, có đau thì cũng đã qua rồi."



Đường Duy nhìn Đường Thi ngồi ở đó ăn bữa khuya, đột nhiên hơi xúc động: "Thực ra thì tối hôm đó, Bạc Dạ bảo con chuyển lời đến mẹ, ba nhớ mẹ, muốn ở bên cạnh mẹ một lần nữa"



Ánh mắt Đường Thi dậy lên những cơn sóng. "Có điều con không dám nói thẳng, cho nên mới dùng những lời kia để thăm dò xem mẹ với ba liệu có tương lai hay không." Đường Duy thắng thắn nói: "Mẹ, con tôn trọng tất cả lựa chọn của mẹ."



Đường Thi rũ mắt xuống, chỉ là cái tay đang cầm đũa lại hơi hơi run rẩy.



Có giọng nói non nớt nói bên tại cô rằng, có một người đàn ông đang không biết mệt mỏi chờ đợi cô ở nơi cuối vực sâu, lãng phí thời gian của người đó.







Thế nhưng mà cô... làm thế nào mà trả nổi hết chứ? "Nếu như ba chết, mẹ sẽ vì ba mà rơi nước mắt sao?"



Đường Duy đột nhiên thay đổi đề tài, lại đổi một góc độ khác nói: "Dù sao thì, nghe nói thận của ba rất có thể sẽ còn xảy ra vấn đề. Nếu thật có một ngày ba thực sự rời đi thế giới này, mẹ, mẹ sẽ khó chịu ư?" "Mẹ sẽ khó chịu."