Trở Thành Dì Nhỏ Của Pháo Hôi Thiên Tài
Chương 25: 🐳🐳
Hạ Miên chủ động giải thích, "Tôi phải gọi cho nhà họ Hoàng, Trương Khải Minh có chủ ý xấu xa này cần phải tìm bọn họ, dùng máy bàn trong nhà rất dễ bị nghi ngờ."
Ninh Thiều Bạch đưa điện thoại cho cô, "Muốn thả Hoàng Hiểu Quyên?"
"Anh cho rằng tôi muốn chắc?" Hạ Miên thở dài, "Đây không phải cần làm giao dịch sao? Hiện giờ phải dời hộ của Tiểu Phong là quan trọng nhất."
Nói tới đây lại giảo hoạt, "Tội ăn cắp tạm bỏ qua, nhưng chuyện ngược đãi còn chưa kiện, dù sao muốn đưa cô ta vào ngục lúc nào chả được."
Ninh Thiều Bạch cũng cảm thấy lấy tính cách của cô sẽ không dễ dàng buông tha cho Hoàng Hiểu Quyên, nhưng mà......
"Cho dù dọn khỏi hộ khẩu, Trương Khải Minh vẫn là người giám hộ của Tiểu Phong." Ninh Thiều Bạch nói.
"Vậy thì để anh ta làm!" Hạ Miên tặc lưỡi cười cười, "Nếu có thể lấy được hộ khẩu của Tiểu Phong, chúng tôi sẽ đến thành phố Yến, ít nhất khoảng ba bốn năm anh ta sẽ không tìm được, khi đó tôi cũng đã trưởng thành, chuyện người giám hộ còn rất nhiều cách."
"Thành phố Yến." Ninh Thiều Bạch nói, "Vì sao muốn đến thành phố Yến?"
"Huyện Minh Khê ở đây khá gần, anh ta rất dễ tìm ra." Hạ Miên nói, "Hơn nữa thành phố Yến không phải còn có anh cùng chị Ninh sao? Thời điểm báo ân tới rồi đó."
Thật là đúng tình hợp lý, Ninh Thiều Bạch vô ngữ, "Tính để tôi báo ân như thế nào?"
"Cũng không cần nhiều." Hạ Miên nói, "Giúp tôi tìm một chỗ ở và trường học tốt là được."
"Những chuyện khác không cần lo lắng." Hạ Miên nhìn nhìn xung quanh, thần bí nói, "Chúng tôi có rất nhiều tiền, chuyện có thể dùng tiền để giải quyết thì không phải vần đề. Cho nên anh không phải lo."
Ninh Thiều Bạch: ......
Là ba vạn trong sổ tiết kiệm kia sao?
Cô gái này suy nghĩ quá đơn giản rồi.
Nhưng trên thực tế, chỉ có anh nghĩ vậy.
Hạ Miên lên kế hoạch còn chu đáo chặt chẽ hơn nhiều: "Hiện giờ nếu mua nhà ở thành phố Yến là có hộ khẩu luôn đúng không? Tới lúc đó tên tôi cùng Tiểu Phong chung một cái hộ khẩu, có khi phải đợi tới lúc Tiểu Phong công thành danh toại, suиɠ sướиɠ hạnh phúc, tên Trương Khải Minh mới tìm được chúng ta."
Nhìn bộ dáng vô ngữ của Ninh Thiều Bạch, Hạ Miên cho rằng anh đang nghi ngờ phương thức đối phó với Trương gia của mình, thở dài, "Tôi đương nhiên sẽ không bị động, Tiểu Phong đang trong giai đoạn trưởng thành quan trọng, cho nên việc cấp bách bây giờ là phải tìm cho thằng bé một hoàn cảnh sống tốt."
"Chờ sinh hoạt yên ổn lại, tôi nhất định sẽ xử Trương Khải Minh bên này." Nói tới đây, Hạ Miên hỏi, "Anh có quen biết luật sự nào lợi hại không? Giới thiệu cho tôi một người."
"Cô tính nói vào chuyện ngược đãi."
"Đúng thế." Hạ Miên nói, "Có tình tiết ngược đãi, thì càng dễ dàng đoạt được quyền giám hộ."
"Tuy Trương Khải Minh sẽ đẩy mọi chuyện cho Hoàng Hiểu Quyên, nhưng bọn họ chung một mái nhà, sao Trương Khải Minh có thể không biết."
"Nếu cha mẹ gây thương tổn lên con cái, cũng có thể mất quyền giám hộ."
Hạ Miên bỗng nhiên cười há há, "Lần này tôi còn kêu anh ta viết giấy cam đoan, đó chính là chứng cứ biến tướng anh ta thừa nhận mình ngược đãi trẻ nhỏ! Hơn nữa cũng tranh thủ được chút tiền của Hoàng Hiểu Quyên."
"Lùi một vạn bước mà nói, cho dù kiện một khoảng thời gian vẫn không thắng, lưu án lại, cũng đủ khiến bọn họ kinh sợ."
Ninh Thiều Bạch ngoài ý muốn nhướng mày, đúng là nghĩ rất chu đáo.
Hạ Miên hừ lạnh một tiếng, "Làm chuyện ác còn muốn an ổn rút lui? Chờ Tiểu Phong dời khỏi hộ khẩu rồi, bọn họ vẫn phải nhận chế tài xử lý!"
Nói cô đấu đá lung tung, kỳ thật còn rất biết suy xét, thật là một người kỳ lạ.
Ninh Thiều Bạch nghĩ nghĩ, vẫn nhắc nhở, "Cũng có thể lấy lại phí bồi thường."
"Gì?" Hạ Miên sửng sốt.
Ninh Thiều Bạch hỏi, "Cô nói bồi thường bốn năm vạn, là thật sao?"
Hạ Miên gật đầu, "Cái này nhất định là sự thật."
Sau đó câu nói kế tiếp của Ninh Thiều Bạch, làm sống lưng Hạ Miên lạnh toát.
Anh nói: "Tai nạn xe cộ bình thường không ai bồi thường nhiều tiền như vậy, lấy tiêu chuẩn của thành phố Minh, cùng lắm là một hai vạn. Chỉ có một khả năng phí bồi thường bốn năm trước trên ba vạn."
Hạ Miên buột miệng thốt ra, "Bảo hiểm tai nạn cá nhân!!"
Ninh Thiều Bạch phát hiện, cô nhóc này hiểu biết rất nhiều.
Thập niên 90 bảo hiểm còn đang trong giai đoạn tiếp thị khó khăn, dân chúng bình thường căn bản không có khái niệm mua bảo hiểm.
Ninh Thiều Bạch hiểu rõ là vì anh từ nước ngoài về, hơn nữa người có tiền đương nhiên ý thức cao chuyện mua bảo hiểm.
Mà Hạ Miên biết được đều là nhờ kiếp trước, nhận thức về bảo hiểm của cô tiên tiến hơn người của thời đại này, và bảo hiểm tai nạn cá nhân chính là bảo hiểm cực kỳ phổ biến.
Trong vô số vụ lừa đảo bảo hiểm, cơ hồ đều có bóng dáng ngoại hiểm. Tuy là ngoài ý muốn, nhưng phó bồi thường cũng không nhỏ đâu.
Nếu Trương Khải Minh thật sự lừa bảo, vậy Hạ Xuân......
Hạ Miên chỉ cảm thấy không rét mà run.
Ninh Thiều Bạch vốn chỉ nhắc nhở cô một tiếng, để cô chú ý hành động của Trương Khải Minh, không ngờ Hạ Miên đã lập tức nghĩ đến vấn đề mấu chốt.
Tuy rằng có chút kinh ngạc, nhưng thấy cô cỏ vẻ bị dọa tới, hiếm khi Ninh Thiều Bạch ôn hòa, "Đây cũng chỉ là suy đoán, cũng coi như là một điểm đột phá, ngày thường quan sát xem anh ta có gì khác thường hay không."
"Không, đây có thể là sự thật." Giọng nói Hạ Miên có chút run.
Chuyện như đánh nhau thì không sợ, nhưng cô cũng chỉ là một tiểu tiên nữ vô tri bình thường thôi nha.
Biết mình có khả năng đang sống cùng tội phạm gϊếŧ người, vẫn nhịn không được kinh hãi.
Ngay từ đầu mới đến nơi này còn chưa kịp thích ứng với khái niệm tiền tài ở đây.
Bốn năm vạn đối với cô cũng chẳng qua chỉ là một hai tháng tiền tiêu vặt.
Cho nên cho dù mọi người có kinh ngạc cảm thán, cô cũng không liên hệ với phí bồi thường kếch xù.
Hiện giờ được Ninh Thiều Bạch nhắc nhở, Hạ Miên nhớ ra không ít chỗ khác thường của Trương Khải Minh cùng Hoàng Hiểu Quyên.
"Mỗi lần nhắc tới phí bồi thường, bọn họ đều cật lực phủ nhận, lúc đầu tôi còn tưởng bọn họ muốn tỏ vẻ giàu có...... nhưng thái độ của Hoàng Hiểu Quyên rõ ràng là tránh còn không kịp."
"Còn Trương Khải Minh nữa, tôi luôn cực kỳ nghi hoặc thái độ của anh ta với Tiểu Phong, tuy mọi người đều nói có mẹ kế thì cũng có cha kế, nhưng đó là tình huống cha ruột không muốn tranh chấp với vợ hai mà thôi, nhưng mà trong nhà rõ ràng đều do Trương Khải Minh làm chủ."