Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 41
Thịnh Khâu vào cửa nhặt điện thoại di động bị Thân Đông ném hỏng lên, màn hình đã vỡ vụn nghiêm trọng, thế nhưng tin tức vẫn còn có thể thấy rõ.
Mí mắt của hắn đột nhiên giật một cái.
Hắn xoay mặt nhìn ngón tay bị bó thành củ tỏi của cậu, đi đến ngồi nói: "Hôm nay em gặp Phòng Bân à?"
Thân Đông căm giận gật đầu.
"Ở siêu thị?"
"Ừm!"
Thịnh Khâu nhẹ nhàng cầm tay cậu lên nhìn, dịu dàng nói: "Đau không?"
Thân Đông vô cùng kiên cường: "Không đau."
Thịnh Khâu nhìn ra lòng cục cưng nhà mình oan ức, ôm cậu, khẽ khàng nói: "Được rồi, đừng giận."
"Không!" Thân Đông vô cùng quật cường đẩy Thịnh Khâu ra, giật điện thoại di động dùng ngón tay lành lặn lướt, lại bị cậu cản: "Có mảnh vụn, đâm vào tay đấy, bây giờ em không thích hợp chơi cái này cả ngày."
"Không chơi cả ngày!" Thân Đông cả giận nói: "Thỉnh thoảng mới sờ vào."
Thân Đông đăng nhập vào nick WeChat của Thịnh Khâu vào vòng bạn bè, phát hiện Mạc Vân Phân forward bài đăng kia!
Quả thực khốn kiếp!
Thân Đông tức gần chết, chọt bốn ngón tay như củ tỏi, tìm được WeChat của Phòng Bân, ngón tay căm giận gõ chữ, ngôn ngữ và biểu tình không phù hợp nghiêm trọng: "Phòng Bân, lên nói chuyện."
Phòng Bân đáp lại rất mau: "?"
"Cậu muốn kiếm chuyện có đúng không?"
Bên này Phòng Bân giận tái mặt, đáp: "Cậu để Đông Đông chịu khổ như vậy, tôi kiếm chuyện với cậu thì làm sao?"
Há, mình lại còn thành ánh trăng sáng(*) trong lòng thằng khốn kiếp này cơ à. Thân Đông tức gần chết, mời chat video, Phòng Bân đúng mực lựa chọn nhận, lúc phát hiện gương mặt lạnh lùng của Thân Đông thì sợ đến độ tắt video đi, mãi không quay lại.
Thân Đông tiếp tục gõ chữ: "Xóa ngay cho tôi."
Phòng Bân nghĩ đến tính cách của Thân Đông, nghiêm túc trả lời: "Trước đây cậu không như thế, trước đây cậu chịu uất ức cũng không sợ làm lớn chuyện, tại sao bây giờ lại nhát gan như này rồi?"
Cút mẹ mày đi! Thân Đông lại nổi giận đùng đùng, bỏ điện thoại di động xuống giường muốn đi ra ngoài: "Hôm nay tôi không đánh nó không xuống giường được sẽ không tên là Thân Đông!"
Thịnh Khâu vội cản cậu, không nói câu nào, trầm mặt nhìn bụng của cậu.
Thân Đông lui về sau một bước, giãy giụa hồi lâu vẫn hết sức tức giận, oan ức nói: "Tôi đói."
"Ngồi một lát." Thịnh Khâu quay người đi ra ngoài, một lúc sau cầm bánh màn thầu mềm mại và sữa bò vào, thấy Thân Đông cầm điện thoại di động, dường như đang nghĩ xem nên nói với Phòng Bân thế nào.
Thân Đông tỉ mỉ cân nhắc câu nói này, nhắn lại: "Tôi đã nói với cậu là tôi sống tốt cậu còn không tin, cứ phải não bổ tôi sống không tốt rồi tự tiện cho là y như mình nghĩ. Chúng ta quen biết gần hai mươi năm, sao tôi không phát hiện cậu lại là người như vậy nhỉ? Cười trên sự đau khổ của người khác, đồ tiểu nhân!"
Bị người mình thích mắng như vậy, Phòng Bân cũng hoảng loạn: "Tớ không có!"
"Tôi nói một câu cuối cùng, xóa ngay cái tin bịa đặt trên vòng bạn bè đó đi, sau mười phút tin kia không biến mất tôi sẽ block cậu!"
Hai phút sau, Phòng Bân xóa bài đăng kia, Thân Đông nói một câu cảm ơn, thẳng tay block, tốc độ nhanh như lốc xoáy.
Phòng Bân chẳng hiểu ra sao, sao mà không làm theo cốt truyện thế hả!
Bên này Thân Đông để điện thoại xuống, trong lòng vẫn hết sức tức giận. Cậu quyết định sau này liệt Phòng Bân vào số một bảng xếp hạng ghét nhất trong lòng, Thịnh Khâu xếp thứ hai, Mạc Vân Phân không tính, bà ta ở đầu bảng xếp hạng buồn nôn nhất.
Thân Đông mạnh mẽ cắn bánh màn thầu ngọt ngào một cái, Thịnh Khâu nhìn điện thoại di động, phát hiện đối phương đã không online, bật cười: "Chặn rồi?"