Võ Toái Tinh Hà

Chương 882: Ngay cả người trong phe cũng làm sao?



Tàn sát mấy tên Tu La tộc này không hề khó, Giang Hàn chỉ cần tung ra Thời Không Trường Hà thêm một lần.

Đồng thời, hắn thả ra mấy ngàn con tiểu phi thú, thiêu sống cả tám tên Tu La tộc, toàn bộ quá trình chỉ tốn hơn hai mươi hơi thở.

Thời Không Trường Hà sụp đổ, từng cỗ thi thể của Tu La tộc rơi xuống. Giang Hàn cũng bay theo, thu thập không gian giới của chúng. Biết đâu trong người Tu La tộc lại có tam đại đỉnh cấp thần tài thì sao?

Thu thập xong không gian giới, Giang Hàn không kịp dò xét, lập tức xuyên qua hư không rời đi.

Lúc hắn xuất hiện, xung quanh không một bóng người, gần đó lại có một ngọn núi lửa chết nho nhỏ. Giang Hàn suy nghĩ một lát rồi chui vào trong núi lửa, định bụng nghỉ ngơi chốc lát.

Hắn nuốt vào mấy viên Năng Lượng Đan, lại dùng thêm một ít Linh Hồn Tư Bổ Đan Dược, sau đó mới kiểm tra tám chiếc không gian giới vừa thu được. Mấy chiếc không gian giới của đám Hoang tộc giết trước đó hắn cũng chưa xem, nhân tiện dò xét một lượt.

Kết quả khiến hắn khá thất vọng. Trong những chiếc không gian giới này có không ít huyền tài, còn có một vài bảo vật, đan dược, binh khí, nhưng lại chẳng có đỉnh cấp thần tài nào.

Huyền tài và thần tinh, những thứ này Giang Hàn đã không còn để tâm nữa. Bảo vật trên người hắn hiện giờ ít nhất cũng bán được hai, ba mươi triệu thần tinh. Thần tinh một khi đã nhiều thì cũng chỉ là con số, ý nghĩa không lớn.

Vào đây đã hơn ba tháng, Giang Hàn vẫn chưa được nghỉ ngơi đàng hoàng, tinh thần có chút mệt mỏi.

Hắn suy nghĩ một lát rồi đi tới miệng núi lửa bố trí mấy cái thần trận, sau đó chui vào trong nhắm mắt dưỡng thần, hồi phục thể lực và tinh lực.

Dĩ nhiên, hắn không dám ngủ say thật. Lỡ như có dị tộc đến gần, lén lút chui vào đánh lén giết chết hắn thì sao?

Nửa mê nửa tỉnh, Giang Hàn ở đây được nửa canh giờ thì bên ngoài vang lên tiếng xé gió, cùng lúc đó một luồng tử khí lan vào trong núi lửa, rõ ràng là có dị tộc đang dò xét.

"Minh tộc!"

Tử khí này là thứ đặc trưng của Minh tộc, Giang Hàn lập tức cảnh giác, bay lên miệng núi lửa, đưa mắt dò xét bốn phía.

Sáu tên Minh tộc đang bay tới gần, cảm giác dường như không mạnh lắm?

Minh tộc phát hiện ra Giang Hàn, một tên trầm giọng gầm lên: "Nhân tộc kia ở đây, giết hắn!"

"Vút!"

Sáu tên Minh tộc bay về phía núi lửa, năm tên trong tay đã cầm sẵn liêm đao. Tên còn lại thì cầm một cây quyền trượng, vung lên một cái, hư không liền nứt ra, sau đó từng con dực long gào thét bay ra.

Những con dực long này đều là thi thú, khí tức rất mạnh, nhanh chóng lao xuống bao vây toàn bộ ngọn núi lửa.

Năm tên Minh tộc cầm liêm đao thì thân hình loé lên, lao thẳng về phía Giang Hàn trên miệng núi lửa.

Giang Hàn không trốn, hắn đã quyết định đại khai sát giới thì không cần phải chạy nữa.

Hắn thúc giục Cửu Long Giới, chín con hoả long gầm thét bay ra. Hắn ngưng tụ một thanh Thời Không Chi Kiếm trước, chém về phía tên Minh tộc cầm quyền trượng ở trên không.

"Xoẹt!"

Tốc độ của Thời Không Chi Kiếm rất nhanh, nhưng tên Minh tộc cường giả kia chỉ vung quyền trượng, từng con dực long liền gào thét lao tới, chắn trước mặt hắn.

"Ầm ầm ầm ầm!"

Thời Không Chi Kiếm chém nát bốn con dực long liên tiếp, cuối cùng năng lượng tiêu hao hết, tan biến giữa không trung.

"Vút!"

Bên này, năm tên Minh tộc cầm liêm đao đã đến gần Giang Hàn. Tử khí trên người chúng toả ra ngùn ngụt, vung liêm đao chém ra từng luồng đao quang ngưng tụ từ tử khí, hung hãn bổ về phía hắn.

Chín con hoả long tự động hộ chủ, chặn lại những luồng đao quang kia. Nhưng sau khi đao quang nổ tung, từng luồng tử khí đậm đặc lan toả, nhanh chóng thẩm thấu vào người Giang Hàn qua các lỗ chân lông.

"Xì xì..."

Cảm nhận được tử khí xâm nhập cơ thể, Giang Hàn nhíu mày. Thứ tử khí này rất đáng sợ, một khi xâm nhập vào thân thể sẽ khiến cơ thể trở nên tê dại, hành động và tốc độ phản ứng chậm lại.

Nếu bị tử khí xâm nhập trong thời gian dài mà không tìm cách trục xuất, người đó rất dễ biến thành một cái xác biết đi.

Vạn nhất linh hồn cũng bị xâm thực, vậy thì kẻ đó sẽ hoàn toàn biến thành thi nhân, trở thành Minh nô của Minh tộc.

Giang Hàn đang định vận chuyển huyền lực để thử trục xuất tử khí thì Thiên Thú Đỉnh trên người hắn bỗng sáng lên, sau đó hút sạch toàn bộ tử khí trong nháy mắt.

"Ha!"

Giang Hàn trong lòng vững như bàn thạch. Thiên Thú Đỉnh đã có thể hấp thu tử khí, hắn còn phải e ngại điều gì nữa?

Thân hình hắn như giao long bay vút lên, nhanh chóng áp sát năm tên Minh tộc, tung ra một chiêu Ảnh Sát.

Dĩ nhiên, Ảnh Sát chỉ dùng để thu hút sự chú ý của Minh tộc, sát chiêu thực sự của hắn chính là Thời Không Trường Hà.

"Bùm bùm bùm!"

Một tên Minh tộc, bên ngoài cơ thể xuất hiện vô số quỷ ảnh, liên tục vung chiến đao. Trông có vẻ đáng sợ, nhưng thực ra uy lực đối với Khuy Đạo cửu trọng thì quá yếu.

Sát Thần Thất Thức vẫn còn mấy thức Giang Hàn chưa lĩnh ngộ, bây giờ hắn cũng lười đi lĩnh ngộ.

Bởi vì ngay cả chiêu có uy lực lớn nhất là Thần Sát cũng không thể gây tổn thương mạnh cho Khuy Đạo cửu trọng, lĩnh ngộ cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Hắn nhanh chóng đánh ra hai dòng Thời Không Trường Hà. Vì khoảng cách quá gần, hắn dễ dàng cuốn bốn tên Minh tộc vào trong, gần đó còn có không ít dực long cũng bị cuốn vào theo.

"Cái này..."

Hai tên Minh tộc còn lại sợ hãi, vội vàng né tránh Thời Không Trường Hà, đồng thời bắt đầu tấn công từ xa, cố gắng đánh sập nó.

Tên Minh tộc cầm quyền trượng điều khiển rất nhiều dực long bay về phía Thời Không Trường Hà, kết quả là chúng vừa đến gần liền bị thu nhỏ lại thành con muỗi rồi bị cuốn vào trong.

Giang Hàn không thèm để ý đến hai tên Minh tộc còn lại, hắn chui vào một dòng Thời Không Trường Hà, bắt đầu chém giết ba tên Minh tộc bên trong.

Không có gì bất ngờ!

Vô số tiểu phi thú gào thét bay ra, dễ dàng thiêu chết ba tên Minh tộc mà không tốn nhiều thời gian. Hắn không quan tâm đến đám dực long, giết chúng cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Hắn tóm lấy ba chiếc không gian giới rồi chui ra, sau đó lại chui vào dòng Thời Không Trường Hà còn lại, giết nốt tên Minh tộc bên trong.

Lúc hắn giết xong bốn tên Minh tộc và chui ra khỏi Thời Không Trường Hà, hai tên còn lại đã có chút hoảng loạn.

Một tên Minh tộc điều khiển bảy, tám con dực long bay về phía Giang Hàn, còn bản thân thì lùi lại phía sau.

"Phù phù!"

Những con dực long kia phun ra từng ngụm long diễm, nhưng uy lực không mạnh lắm, Thanh Phong Giáp của Giang Hàn có thể chống đỡ được.

Sau lưng Giang Hàn xuất hiện đôi cánh, hắn tung ra mấy luồng đao khí đánh lui mấy con dực long đang áp sát, thân hình nhanh chóng đuổi theo hai tên Minh tộc kia.

"Rút!"

Hai tên Minh tộc nhìn nhau, vội vàng bay về phía xa bỏ trốn. Trong mắt Giang Hàn toàn là sát ý, quyết đuổi không tha.

Tiếc là tốc độ của hắn vẫn chưa đủ nhanh. Hiện tại hắn dùng Bát Thần Chi Dực, tốc độ chỉ có thể so với Thần Lâm cảnh cao trọng, vẫn kém Khuy Đạo cửu trọng khá nhiều.

"Vút vút vút!"

Đúng lúc này, từ phía tây có hai tộc bay tới, một là Yêu tộc, một là Lôi tộc. Bọn họ từ xa nhìn thấy chiến cục bên này, tất cả đều có chút ngơ ngác.

Bốn cỗ thi thể của Minh tộc đã rơi xuống mặt đất đỏ sậm. Xung quanh không có cường giả của tộc nào khác, rõ ràng bốn tên Minh tộc này là do Giang Hàn giết.

Giang Hàn còn đang truy sát hai tên Minh tộc nữa?

Nhân tộc trở nên mạnh mẽ như vậy từ bao giờ, có thể áp chế Tứ Đại Tộc rồi sao? Mà còn là một chọi sáu!

Giang Hàn đuổi một đoạn, phát hiện không đuổi kịp liền dừng lại.

Ánh mắt hắn chuyển sang đám Yêu tộc và Lôi tộc gần đó, sát khí đằng đằng.

Hắn đã giết đến điên rồi, không cần biết nhiều như vậy nữa, thân hình loé lên, lao về phía đám Lôi tộc gần nhất.

Bên Lôi tộc có chín người, thấy Giang Hàn đằng đằng sát khí lao tới, tất cả đều ngẩn ra.

Giang Hàn không biết Lôi tộc và Nhân tộc là đồng minh sắt son hay sao? Sao hắn lại ra tay với cả người mình thế này?
Đề xuất : Ngẫm