Võ Toái Tinh Hà
Chương 1135: Ba lão tộc trưởng
Bận rộn cả một ngày, kết quả cuối cùng cũng tạm coi là hài lòng.
Trong bảy người Tu La tộc chỉ có bốn kẻ nguyện ý trở thành chiến nô, ba người còn lại thì một kẻ tự sát, hai kẻ bị giết. Điều đáng nói là gã Tu La tộc Nhập Đạo hậu kỳ kia lại chịu thần phục.
Ba gã Mộng Yểm tộc Nhập Đạo trung kỳ thì có hai kẻ đầu hàng, kẻ còn lại tự sát.
Trong mười cường giả Nhập Đạo đã thu phục được sáu người, cộng thêm năm chiến nô trước đó của Giang Hàn, hiện tại số chiến nô đã lên tới mười một. Trong đó có ba Nhập Đạo hậu kỳ, tám Nhập Đạo trung kỳ.
Đây là một lực lượng chiến đấu rất hùng mạnh, gần như có thể càn quét tất cả các hạ giới diện và một phần trung giới diện. Dù sao thì ở các hạ giới diện và trung giới diện bình thường cũng không hề có cường giả Hợp Đạo.
Sau khi thu phục nhóm cường giả Nhập Đạo này, Giang Hàn lập tức lên đường đến Địa Viêm Thành. Hắn không tiến vào Địa Viêm Giới mà truyền tin cho hai tỷ muội ra khỏi thành.
Hai tỷ muội nhận được tin chỉ vài canh giờ sau đã ra ngoài. Viêm Lưu Tinh vừa nhìn thấy Giang Hàn, trong mắt lập tức tràn ngập vẻ quyến rũ, niềm vui sướng toát ra từ tận xương tủy, thân thể dường như cũng mềm nhũn đi mấy phần.
“Đừng có lẳng lơ nữa, nói chuyện chính!”
Giang Hàn vỗ mạnh vào chiếc eo đầy đặn của Viêm Lưu Tinh, nghiêm mặt nói: “Ta định đến Thiên Yêu Cung một chuyến, hai người có đi không?”
“A?”
Viêm Lưu Thủy biến sắc, nói: “Công tử không được, nơi đó rất nguy hiểm. Quan trọng nhất là các tộc khác nhận được tin chắc chắn sẽ phái cường giả đến chặn giết ngài.”
“Ta biết!”
Giang Hàn gật đầu: “Bắc Thương Vương bảo ta đi tìm Chiêu Hồn Đăng, ta không thể từ chối. Hơn nữa, ngài ấy nói sẽ đích thân đưa ta vào Thiên Yêu Cung và đón ta ở bên ngoài.”
“Vậy sao…”
Viêm Lưu Thủy chìm vào suy tư, nhưng lông mày vẫn nhíu chặt, rõ ràng rất lo lắng.
“Sợ cái gì chứ?”
Viêm Lưu Tinh lại cười hì hì nói: “Cơ duyên nào mà chẳng đi kèm với rủi ro. Công tử có Quảng Hàn Cung, chúng ta dù bị mấy đại tộc chặn giết thì đã sao? Cường giả Hợp Đạo không vào được, bao nhiêu Nhập Đạo cũng không phá nổi Quảng Hàn Cung.”
“Hơn nữa… hiện tại Hoang tộc và Minh tộc đang mưu đồ với các tộc khác. Hoang tộc vừa chiếm được Phượng tộc còn chưa ổn định hoàn toàn, bọn họ dường như đang chuẩn bị ra tay với Yêu tộc. Minh tộc thì đang khai chiến với Trùng tộc, làm gì có tâm tư để ý đến mấy con tôm tép nhỏ như chúng ta?”
“Đối với cường giả Hợp Đạo của Hoang tộc và Minh tộc, công tử cũng chỉ là một thiên tài yêu nghiệt có tiềm lực mà thôi. Hiện tại vẫn chưa thể gây ra uy hiếp quá lớn cho bọn họ. Bọn họ đang mưu đồ đại nghiệp, sẽ không quá xem trọng đâu.”
“Vạn Tộc Đại Chiến lần thứ hai không biết chừng nào sẽ nổ ra, Viêm tộc nói không chừng cũng sẽ bị cuốn vào. Cho nên Thủy Thủy à, chúng ta phải mau chóng nâng cao chiến lực để có thể bảo vệ Địa Viêm Giới trong cục diện hỗn loạn sau này.”
Viêm Lưu Thủy nghe xong lời của Viêm Lưu Tinh, dường như có chút động lòng. Nàng trầm ngâm một lát rồi nói: “Hai người đợi một chút, ta truyền tin cho gia gia, hỏi ý kiến của người.”
“Ừm!”
Giang Hàn gật đầu, nếu Địa Viêm Vương không cho hai tỷ muội đi, hắn đương nhiên sẽ không đưa họ đi mạo hiểm.
Thật ra trong lòng hắn cho rằng mức độ nguy hiểm không lớn, vì hắn có mười một chiến nô, cộng thêm Bốc Phệ, Viêm Lưu Tinh, Viêm Lưu Thủy và chính hắn, tổng cộng là mười lăm cường giả Nhập Đạo.
Quan trọng nhất là hắn có Quảng Hàn Cung và Cấm Không Thần Thạch, cho dù Hoang tộc và Minh tộc có huy động hai, ba mươi cường giả Nhập Đạo, hắn hẳn là vẫn có thể ứng phó được. Đánh không lại chẳng lẽ không biết chạy sao?
“Ta thấy Chiêu Hồn Đăng thật ra cũng chẳng có tác dụng gì…”
Viêm Lưu Tinh nhớ lại lời Giang Hàn vừa nói, nàng lên tiếng: “Năm đó Thiên Yêu Đại Đế luyện chế Chiêu Hồn Đăng đã phải trả một cái giá rất lớn, nhưng dường như cũng không thể chiêu mộ được hồn phách của người thân ngài ấy về. Vong thê của Bắc Thương Vương đã chết nhiều năm như vậy, sớm đã hồn phi phách tán, làm sao còn có thể gọi về tàn hồn được chứ?”
Giang Hàn thở dài nói: “Có lẽ Bắc Thương Vương còn giữ lại một tia tàn hồn của vong thê ngài ấy thì sao? Ngài ấy đã bảo ta đi một chuyến, dù thế nào ta cũng không thể từ chối.”
Giang Hàn rất thấu hiểu nỗi lòng của Bắc Thương Vương. Giống như nếu Tư Ly thật sự chết đi, hắn cũng sẽ tìm mọi cách để hồi sinh nàng. Dù chỉ có một tia hy vọng, hắn cũng sẽ không từ bỏ.
Đợi nửa canh giờ sau, Địa Viêm Vương đã truyền tin về. Viêm Lưu Thủy nhận được tin rồi gật đầu nói: “Gia gia cho phép chúng ta đi cùng công tử, nhưng người đã phái ba vị tộc lão đến đây để cùng chúng ta vào Thiên Yêu Cung.”
“Tộc lão?”
Giang Hàn nhướng mày, hỏi: “Đều là Nhập Đạo hậu kỳ sao?”
Viêm Lưu Thủy gật đầu: “Đúng vậy, ba vị tộc lão thọ nguyên đều sắp cạn kiệt, một vị là Nhập Đạo điên phong, hai vị là Nhập Đạo hậu kỳ, đã nhiều năm không mấy khi đi lại rồi.”
“Tốt!”
Giang Hàn hoàn toàn yên tâm. Ba cường giả Nhập Đạo hậu kỳ, đây là một chiến lực rất mạnh. Thực lực bên hắn càng mạnh hơn, Hoang tộc và Minh tộc có đến hắn cũng có đủ tự tin để đối đầu.
Ba người chờ đợi trong Địa Viêm Thành, nửa ngày sau thì ba vị tộc lão đã tới. Ba vị tộc lão đối với Giang Hàn rất khách khí, không hề có vẻ ngạo mạn của cường giả Nhập Đạo hậu kỳ.
“Vậy đi thôi!”
Giang Hàn không chần chừ nữa, thu tỷ muội Viêm Lưu Tinh và ba vị tộc lão vào trong Quảng Hàn Cung, sau đó ngồi trận pháp dịch chuyển trở về thẳng Bắc Thương Cứ Điểm.
Về đến Lam Luyến Đảo, Giang Hàn thả tỷ muội Viêm Lưu Tinh ra, còn ba vị tộc lão thì để họ bế quan trong một tiểu điện của Quảng Hàn Cung.
Viêm Lưu Tinh vừa ra ngoài liền hỏi: “Có cần hỏi Lôi Kỳ không? Nếu hắn cũng muốn vào thì chúng ta vừa hay hành động cùng nhau.”
Giang Hàn nhíu mày, Lôi tộc và Tu La tộc gần đây vẫn đang giao chiến, tuy chỉ là cuộc chiến của các binh sĩ bình thường nhưng chiến hỏa vẫn chưa bao giờ tắt. Hai tộc có thể bùng nổ đại chiến bất cứ lúc nào, Lôi Kỳ có thể rời đi được sao?
“Cứ hỏi xem sao!”
Viêm Lưu Tinh khuyên nhủ: “Hắn không đi thì thôi, đi thì có thể chiếu ứng lẫn nhau. Ta đoán hắn cũng muốn nhanh chóng nâng cao chiến lực.”
Giang Hàn có chút tò mò hỏi: “Trong Thiên Yêu Cung có gì? Vì sao có thể nhanh chóng nâng cao chiến lực và cảnh giới?”
Viêm Lưu Thủy giải thích: “Nghe nói bên trong có mấy vùng đất báu, đại đạo chi lực còn mạnh hơn Siêu Phẩm Bí Cảnh gấp mười lần, nâng cao cảnh giới rất nhanh. Bên trong cũng có rất nhiều đạo vận và đạo ngân rõ ràng, ngoài ra còn có kiến giải của Thiên Yêu Đại Đế về thế giới pháp tắc. Tóm lại, mỗi lần các võ giả tiến vào, sau khi ra ngoài một nhóm thì cảnh giới và chiến lực ít nhiều đều có sự đột phá.”
Giang Hàn như có điều suy nghĩ, hắn hỏi: “Vậy không phải mỗi lần đều có rất nhiều võ giả tiến vào sao?”
“Đúng vậy!”
Viêm Lưu Thủy gật đầu: “Mỗi lần võ giả các tộc tiến vào ít nhất cũng phải có mấy chục vạn người, đương nhiên có không ít võ giả Khuy Đạo thất bát trọng.”
“Dưới Khuy Đạo thất trọng thì không dám vào, bởi vì trong lịch sử, võ giả Khuy Đạo lục trọng vào bao nhiêu chết bấy nhiêu, không một ai ra được.”
“Nhiều võ giả như vậy…”
Giang Hàn thầm lè lưỡi, hắn suy nghĩ một lát rồi nói: “Vậy ta truyền tin hỏi Lôi Kỳ xem, nhỡ đâu hắn cũng muốn vào thì sao?”
Giang Hàn tìm Hiên Viên Khuynh, bảo hắn sắp xếp cho người của Như Ý Các chuyển lời cho Lôi Kỳ. Sau đó ba người ở lại Lam Luyến Đảo chờ đợi.
Đợi ba ngày, bên Lôi Kỳ đã có tin tức truyền về.
Lôi Kỳ quả thật chuẩn bị tiến vào, hơn nữa không chỉ có một mình hắn mà còn có Lôi Phi, Lôi Dương, ngoài ra còn có mấy thiên tài yêu nghiệt khác của Lôi tộc. Lần này Lôi Tê đã phái năm vị tộc lão của Lôi tộc đi cùng.
“Thấy chưa!”
Viêm Lưu Tinh cười hì hì nói: “Thiên Yêu Cung hiếm khi xuất hiện một lần, các tộc đều sẽ vào xem thử. Đây là cơ duyên cực tốt, thiên kiêu các tộc đều muốn nhanh chóng nâng cao chiến lực ở bên trong.”
“Ta đoán thiên kiêu của Nhân Tộc Tổ Giới các người cũng sẽ hành động. Bên Viêm tộc, Tam Đại Hoàng Tộc cũng sẽ phái thiên kiêu đi, nói không chừng Linh Thi Vũ cũng sẽ vào đó.”
“Ừm!”
Giang Hàn gật đầu nói: “Vậy chúng ta liên lạc với Lôi Kỳ, những người khác thì thôi, nếu không tin tức dễ bị lộ ra ngoài.”
“Bên Lôi tộc có nhiều võ giả như vậy, không cần để họ đến Bắc Thương Giới nữa, cứ tập trung bên ngoài Thiên Yêu Cung, đến lúc đó cùng nhau tiến vào.”
“Đúng vậy!”
Viêm Lưu Tinh là kiểu người chỉ sợ thiên hạ không loạn, nàng nói với vẻ mặt đầy phấn khích: “Hy vọng lần này vào sẽ có thu hoạch lớn, chiến lực của ba chúng ta đều có thể tăng vọt, ít nhất cũng phải tăng thẳng lên Nhập Đạo hậu kỳ.”
Viêm Lưu Thủy khinh bỉ nói: “Sao tỷ không nói ba chúng ta trực tiếp Hợp Đạo luôn đi?”
“Hi hi!”
Viêm Lưu Tinh cười ranh mãnh: “Muốn Hợp Đạo thì có gì khó đâu? Thủy Thủy vào phòng đi, công tử có thể lập tức ‘Hợp Đạo’ với muội đó.”
Đề xuất : [Hồi ký] Ngày ấy