Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi!

Chương 108: 108


Một năm nữa lại trôi qua, chị Linh giờ đã ra trường cũng đã xin về quê dạy cấp ba.

Em Thành cũng vào lớp 10, trở thành một thiếu niên tuấn tú rồi.

Thời gian qua nhanh thật đấy, Vô Ưu nhớ hồi nào mình mới vào lớp một mà giờ đã là sinh viên năm thứ hai rồi.

Đáng tiếc là cái thân hình này vẫn cũng trong như 9, 10 tuổi, thật là đáng ghét.

Cô chợt nảy ra một ý, " Sao mình không tự biến lớn để đi ra đường nhỉ? Tuy thời gian có hạn nhưng cũng muốn một lần thành thiếu nữ lắm." Thế là, cô hóa cho mình thành đúng độ tuổi của mình.

Cô mặc một bộ váy hồng, mang giày cao gót định đi siêu thị.

Vừa băng qua ngã tư thì thấy toàn bộ mọi phương tiện giao thông đều bị ách tắt.

Có người còn va chạm lẫn nhau.

Thế nhưng, kinh khủng hơn là tất cả mọi người đều xuống xe chạy về phía cô, xin cô cho biết tên, nhà ở đâu? Làm gì? Hỏi tá lả mọi thứ để xin được làm quen.

Cô hoảng sợ vội bỏ chạy thục mạng, tìm một nơi vắng vẻ tiến vào không gian hóa lại là một cô bé như thường ngày.

Giờ cô đã hiểu vì sao cha và em Thành vui mừng khi cô không lớn rồi.

Từ đó về sau, Vô Ưu đã có thể vui vẽ sống với hình hài bé nhỏ như vậy, không còn phiền muộn nữa mà còn có phần vui mừng.

Tuy nhiên, có một số việc rồi cũng sẽ đến, không để người ta mãi bình an hạnh phúc được.

Một hôm, trên đường đi học buổi tối về, Vô Ưu bị một nhóm gồm năm người lạ mặt chặn đường.

Trên người họ đều phát ra tinh thần lực.

Cô nghĩ thầm." Chẵn lẽ họ là bọn người kiếp trước đã giết cha và mẹ? Không ngờ kiếp này lại đến sớm như vậy? Để xem bọn chúng muốn làm gì?"
Cô dùng ý thức liên hệ với bọn Vạn Mị đang ẩn thân bên cạnh cô đừng ra tay.

Cô muốn biết bọn chúng muốn làm gì? Thế là cô vờ bị chúng khống chế bắt đem đi.

Họ đưa cô đến một ngôi nhà hoang vắng vẽ nằm ở vùng ngoại ô.

Sau đó, cởi bỏ cấm chế trên người cô, nhưng không cởi dây trói.

Vô Ưu vờ hoảng sợ hỏi bọn chúng là ai? Thì có một người giống như lão đại hắc bang, ngồi ở ghế dựa chính giữa, phía sau có 6 tên đứng dàn thành hàng ngang.

Trong đó có năm tên là vừa rồi bắt cô.

Tên đó cười gian trá nói.

- Hé hé hé...!nhóc con! Bọn ta là ai nhóc không cần biết.


Nhóc chỉ cần gọi điện thoại cho cha mẹ nhóc đến đây cứu nhóc là được.

Nhưng phải mang theo thánh khí đến nữa.

Vô Ưu nheo mắt, đã khẳng định bọn chúng là người của thế giới đó rồi.

Còn thánh khí là gì thì cô không cần biết, nhưng đã đụng đến cha mẹ cô thì đừng hòng tên nào có thể sống sót.

Nếu cần cô cũng có thể hủy diệt cả thế giới đó.

Cô dùng ý thức nói bọn Vạn Mị sẵn sàng hành động.

Mấy người này tuy đông nhưng tinh thần lực cũng không cao mấy, cô có thể khống chế họ.

Cô tạo một kết giới tinh thần lực nhốt họ bên trong.

Sau đó, tươi cười đứng lên vung đứt dây trói.

Khoanh tay trước ngực dõng dạt nói.

- Các ngươi muốn dùng ta để dụ cha mẹ ta ra thì hơi bị lầm người rồi đó.

Cả bảy tên áo đen đều kinh hoàng.

- Kết giới tinh thần lực?
Không ngờ bọn chúng lại bị một con nhóc dùng kết giới nhốt lại.

Mà càng kinh ngạc hơn nữa, là tinh thần lực của Vô Ưu lại mạnh hơn bọn chúng gấp bội lần.

Bọn chúng đã đến thế giới này tìm rất lâu mới tìm được cha mẹ Vô Ưu, nhưng lại phát hiện hai vợ chồng họ lại mạnh lên rất nhiều.

Mẹ Vô Ưu cũng đã phục hồi lại tinh thần lực mà lại còn mạnh hơn xưa.

Có lần họ giao thủ đã bị hai người họ đánh lui.

Cái này thì cha mẹ Vô Ưu cũng không nói cho các con biết.

Cũng không lo các con sẽ gặp nguy hiểm vì nghĩ ở thế giới này chúng cũng không dám làm bậy.

.