Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!
Chương 3: 3
Khung cảnh xung quanh đã biến đổi trở về trong căn phòng, từng đạo kiếm khí vẫn không ngừng công kích.
Thế nhưng cảm giác suy yếu lại không biến mất, hắn cảm giác toàn thân vô lực, một ngón tay đều không thể động.
Trần Minh Quân: "???"
Bất chợt, một đạo lục quang lóe lên đem thân thể Trần Minh Quân bao phủ, từng đạo từng đạo vết thương cũng lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ khép lại.
Chuyện gì đang diễn ra?
Trần Minh Quân mộng bức, có lẽ bởi vì mới xuyên không đến nơi này cho nên não bộ của hắn còn chưa kịp phản ứng thế giới này dị thường.
"Tập trung." giọng nói dịu dàng vang lên bên tai khiến Trần Minh Quân lấy lại tinh thần bởi vì hắn nhận ra được giọng nói này của cô gái xinh đẹp ban nãy
Quay đầu nhìn lại, hắn phát hiện không biết từ khi nào bên cạnh mình xuất hiện một cô gái xinh đẹp tuyệt luân, trên thân váy xanh theo gió bồng bềnh, sau lưng sáu cái cánh xinh đẹp nhẹ nhàng phiêu động.
Chỉ bất quá thân thể của nàng cũng không giống như người bình thường mà càng giống như ẩn như hiện, da thịt hiện lên màu sắc nửa trong suốt nửa hiện.
Linh hồn trạng thái? Không lẽ....
Làm một cái lâu năm tác giả hắn tự nhiên đoán được tiên nữ tỷ tỷ ra trận tình huống, quả nhiên cô gái xinh đẹp mở miệng nói chuyện đem suy đoán của hắn trở thành khẳng định: "Giới thiệu một chút, ta gọi Thanh Y, Lục Dực Y Khiên khí linh."
Trần Minh Quân trong lòng Quả nhiên sau đó vội vàng hỏi: "Bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Thực, lấy hắn nhiều năm viết truyện kinh nghiệm phong phú, nhìn đến từ nãy đến giờ quá trình trong lòng cũng đã đoán được một hai thế nhưng bởi vì xuyên không đến thế giới khác mà hắn cũng không xác định thế giới này đi theo trường phái nào, huyền huyễn thế giới, tu tiên thế giới, tinh linh giới hay võ hồn thế giới....v.v....
Cho nên không dám một trăm phần trăm khẳng định bất cứ tình huống nào.
Lục Dực Y Khiên khí linh liếc hắn, dùng ánh mắt giống như đang nhìn một đứa thiểu năng trí tuệ chậm rãi nói: "Ngươi không hiểu hay ngu thật?"
Trần Minh Quân: "...."
Đại tỷ, ngươi có lời mau nói cớ gì quay qua mắng người!
Nhìn hắn ngu si biểu lộ, Lục Dực Y Khiên khí linh đành phải chậm rãi giải thích: " Nàng đã bị Đại Lê Hoàng Triều cường giả sử dụng Phong Linh Xích phong ấn chín thành chín thực lực, việc ngươi bây giờ cần làm là sử dụng Lục Dực Y Khiên chặn lại công kích sau đó áp sát ép buộc nàng nhỏ máu nhận chủ."
Trần Minh Quân nheo mắt nhìn lại quả nhiên thấy được thanh cổ kiếm trước mắt đang bị chín trăm chín mươi chín sợi dây xích cuốn lấy, phía trên còn dán lên lít nha lít nhít tờ giấy thoạt nhìn giống như phù chú loại hình.
Lục Dực Y Khiên khí linh không kiên nhẫn nói: "Ngươi còn đợi cái gì? Động tĩnh nơi này không nhỏ chỉ sợ sớm muộn cũng bị phát hiện."
Trần Minh Quân trong lòng cười khổ, kế hoạch nghe thì dễ nhưng thực hành nào có dễ dàng như vậy.
Bất quá bây giờ hắn đã không còn lựa chọn khác, chỉ có thể kiên trì đứng lên cũng đem Lục Dực Y Khiên nhấc lên.
Khiến cho hắn kinh ngạc là Lục Dực Y Khiên lúc ban đầu nặng đến mấy trăm cân vậy mà bây giờ trọng lượng không khác gì một tờ giấy, tùy ý hắn khua khua trên tay.
Nhưng dù vậy, tinh thần hắn cũng không lạc quan hơn chút nào.