Xuyên Nhanh: Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ
Chương 165: 165
Edit by AShu ^_^.
________________
Khác với dự đoán của hắn, Tô Đường nhìn một đám công tử thế gia hung tàn đều muốn làm trò trước mặt nàng, yên lặng lui ra ngoài.
"Ai có thể giải thích cho ta một chút, đây là tình huống như thế nào?"
Thủ hạ lau cái trán không hề có mồ hôi, nhỏ giọng nói: "Cốc chủ một năm trước vẫn luôn dưỡng thương, cho nên cũng không rõ ràng, gần đây trên giang hồ có thêm một bảng xếp hạng.
Lúc trước có bảng xếp hạng công tử thế gia, hiện giờ có thêm bảng xếp hạng của tiểu thư thế gia, mà ngài, bỗng dưng xếp hạng nhất."
Tô Đường mộc mặt, cảm thấy những người trong giang hồ đều điên rồi.
Nàng là một tiểu ác ma ăn chơi, thế gia cái rắm! Ngay cả cứu người đều toàn do tâm tình, tâm tình hảo liền động thủ, tâm tình không hảo ai cũng không thấy được nàng.
Thủ hạ thấy nàng lạnh mặt không nói, không khỏi kéo kéo Lục Vân Đình bên cạnh, hiện tại ai không biết, vị này chính là tân hoan gần đây của cốc chủ, đến chỗ nào cũng đều mang theo!
Lục Vân Đình nhìn thủ hạ đưa mắt ra hiệu với chính mình, cũng không có để ý, mà hỏi nàng: "Cốc chủ lúc trước cũng là bị thương?"
Tô Đường, "Bệnh cũ, không có gì trở ngại."
Thủ hạ lại nói: "Sao lại không trở ngại, lúc trước cốc chủ một tháng phát tác một lần, hiện giờ thật vất vả mới áp chế đến một năm phát tác một lần, nhưng rốt cuộc không trị được tận gốc, nên mỗi lần phát bệnh đều phải đau khổ chịu đựng ba ngày, trong lúc......"
Thủ hạ nói xong lời cuối cùng hốc mắt đều đỏ, Dược Vương Cốc tuy rằng xú danh bên ngoài, nhưng bọn họ đều là do cốc chủ cứu, nếu không có cốc chủ, bọn họ đã sớm đi Điện Diêm La rồi.
Lục Vân Đình là gặp qua bộ dáng khi nàng phát bệnh, ba ngày đó, nếu không có hắn dùng ma công, thì cũng khiêng không được thực cốt băng hàn kia.
Nhưng mà, trong thời gian mười năm trước, nàng mỗi tháng đều phải chịu khổ một lần.
Lục Vân Đình rất nhanh liền đoán được tác dụng của những người đó, liền hỏi: "Cho nên những người trong phòng, là dùng để làm thuốc dẫn?".
truyện ngôn tình
Thủ hạ, "Đúng vậy, nhớ rõ cho bọn họ một chén huyết là được, nếu không được, tìm một cơ hội ném ra cốc là được."
Thủ hạ cảm thấy đối phương là tân hoan của cốc chủ, ngày ngày bồi cùng Tô Đường, có chút đồ vật cũng thỉnh giáo, cho đến cuối cùng đều là cốc chủ tự tay làm lấy, chẳng phải là khiến cho cốc chủ nhà mình mệt sao.