Xuyên Thành Nữ Phụ Thế Thân

Chương 52: 52


Trình Minh Ý chợt nhíu mày, nhớ tới cuộc điện thoại bất ngờ vào buổi chiều.

Vốn dĩ lúc trước, anh định nhân dịp mọi người tổ chức bữa tiệc chào mừng Chu Quỳnh Vũ trở về nước.

Anh cũng muốn đem Bạch Y giới thiệu cho mọi người, nhưng anh cũng không ngờ ngày hôm đó Trình Minh Vi bận việc không đến dự được.

Sau đó anh cũng quên khuấy mất.
Kết quả là, buổi gặp lần đầu tiên của hai người diễn ra trong một bầu không khí rất quái dị.

Trình Minh Ý rất hiểu Trình MInh Vi, so với Trình Minh Hi thì lại càng cứng đầu và nghiêm khắc.

Đương nhiên cũng đoán ra được cuộc nói chuyện của hai người sẽ diễn ra theo chiều hướng nào.
Vì vậy, Trình Minh Ý chỉ nói vài câu đơn giản nhưng đang ngầm cảnh cáo Trình Minh Vi, chú ý phải ăn nói lễ phép và đúng mực.

Không được quấy rầy Bạch Y nghỉ ngơi.

"Có nói gì đâu, chỉ là giới thiệu em cho em gái anh thôi." Trình Minh Ý dịu dàng nói, "Nếu lần sau có cơ hội, anh sẽ tổ chức một buổi gặp mặt chính thức giới thiệu em cho mọi người."
Bạch Y hơi nhức đầu: "Hôm nay tình huống có hơi xấu hổ.

Em vừa mới tắm xong thì nghe thấy tiếng động ở bên ngoài.

Lúc đó em tưởng anh quên đồ nên về nhà lấy.

Chắc bây giờ em gái của anh sẽ có ấn tượng không tốt về em."
"Sẽ không đâu, Minh Vi cũng giống như Minh Hi, đều là người thấu tình đạt lý, thiên giải nhân ý[1].

Tương lai hai người có nhiều cơ hội gặp mặt nhau hơn thì sẽ hiểu rõ tính cách của nhau.

Chắc chắn em ấy sẽ thích em." Trình Minh Ý nói, "Nếu hôm nay em ấy có nói những lời khó nghe thì anh sẽ qua nhắc nhở, lần sau gặp mặt em ấy sẽ gửi lời xin lỗi tới em."
[1] Thiện giải nhân ý(善解人意): am hiểu lòng người; giỏi đoán suy nghĩ của người khác.
"?"
Thấu tình đạt lý? Thiện giải nhân ý?
Ai? Cái người tên Trình Minh Hi đó à?
Bạch Y miễn cưỡng cười: "Hiểu lầm thôi mà, anh cũng đừng có làm quá mọi chuyện lên như vậy."
Trình Minh Ý dịu dàng xoa đầu cô, "Làm sai bất kỳ chuyện gì đều phải nói lời xin lỗi hết, thế nên..."
"Trình tiểu thư có tính cảnh giác tương đối cao." Bạch Y không muốn Trình Minh Ý phải suy nghĩ nhiều về mấy điều này, dùng giọng điệu thoải mái nói chuyện, "Trình tiên sinh là một người hoàn mỹ và xuất sắc như vậy.

Thế nên em gái của anh có tâm lý lo lắng bất an cũng là chuyện rất bình thường."
"Ừ."
"À, đúng rồi.

Đây chính là chìa khóa mà Trình tiểu thư để lại." Bạch Y đột nhiên nhớ ra điều gì đó, chỉ cái chìa khóa đang được để trên bàn, "Cô ấy nhờ em đưa lại nó cho anh."
Trình Minh Ý quay lại nhìn thử cái chìa khóa, sau đó liền cúi đầu xuống nhìn bộ quần áo mà Bạch Y đang mặc, ánh mắt đột nhiên thay đổi, đột nhiên hơi nghiêng người sang.
Bạch Y theo bản năng lùi lại về phía sau.

Trình Minh Ý nhanh chóng đưa tay ra ôm chặt lấy cô, cúi đầu xuống ngửi thử.

Khoảng cách gần như vậy khiến cho cả hai đều ngửi thấy mùi hương trên cơ thể của đối phương.

Thậm chí còn cảm thấy nhiệt độ tỏa ra từ người đối phương
"Trên người của em có mùi hương anh." Trình Minh Ý nghiêm túc nói.
"..." Bạch Y ngửi thử mùi hương trên người, "Rõ ràng đây là mùi hương của bột giặt mà?"
Trình Minh Ý bất vi sở động[2], khuôn mặt anh ngày càng tiến lại gần, giọng nói hơi khàn và trầm nhưng nghe rất quyến rũ, "Anh có biết một phương pháp, khiến cả cơ thể của em đều tràn ngập mùi hương của anh."
[2] Bất vi sở động (không có động tĩnh, không bị thuyết phục)
Bạch Y nhíu mày nói: "Có phải Tiểu Lý lại cho anh xem mấy cái tiểu thuyết kỳ quặc đúng không? Trình tiên sinh, mong anh đừng lãng phí thời gian ở internet trong tiểu thuyết."
"..." Trình Minh Ý hơi nheo mắt, ngay lập tức đứng dậy, khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc của ngày thường, "Tối nay em muốn ăn món gì?"
Nhân lúc Trình Minh Ý đang bận rộn nấu ăn trong bếp.

Bạch Y trong đầu lại nhớ tới hai câu nói vừa nãy của anh.

Cầm điện thoại của anh lên, xem thử lịch sử tìm kiếm trên baidu.