Xuyên Thành Phu Lang Của Đồ Tể Thô Bạo

Chương 67: A phụ???

Editor: Mun

Beta : Cún

Hùng Tráng Sơn tay trái dẫn theo Đường Thọ, tay phải cầm đoản đao khi chạy đuổi theo đội ngũ Kim gia trở về vừa vặn bị nhóm thôn dân và thương nhân ở tại Hùng gia nhìn thấy, trước nay Hùng gia luôn được để ý, hiện nay quả thực là lời đồn bay đầy trời.

Những người đó không dám trêu trọc Hùng Tráng Sơn, liền vụиɠ ŧяộʍ nói chuyện với Vu Phong cùng Vu Thành:"Ta nghe nói Hùng nhị lang là cầm đao đi bắt gian, Hùng lang quân coi trọng Kim tiểu lang quân thường tới kia, ta nghe nói Kim tiểu lang quân là đại gia tộc ở Đông Kinh, gia thế không bình thường."

Tuy nói sự  tình phát sinh ngay dưới mí mắt Vu Thành cùng Vu Phong, nhưng gút mắt trong chuyện tình cảm của hai phu phu Hùng gia quá mức phức tạp, ngày thường lại luôn ra vẻ thân mật, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới Hùng phu lang có thể bỏ chạy cùng người khác, Hùng lang quân lại còn cảm giác được chuyện này trước tiên, hay là hai người này vẫn luôn bằng mặt không bằng lòng. Đoán lung tung một hồi, hai chủ tử họ Vu cũng không thể nghĩ ra lý do nào thuyết phục.


Nhưng mặc kệ hai người lén lút suy nghĩ thế nào, đối ngoại với người bên ngoài lại là ý khác.
"Nhưng ta vẫn cảm thấy có chút kỳ quặc..... " Người bạn đồng hành của thương nhân đang nói lén lút kéo góc áo hắn, thương nhân kia gương mắt nhìn lại, thấy Hùng Tráng Sơn cao lớn vạm vỡ từ trên lầu đi xuống, tức khắc đem lời chưa nói hết nuốt ngược trở về, vội vã bỏ đi.

Đáy mắt Hùng Tráng Sơn âm u mà quét mắt nhìn bóng dáng mấy người vội vàng rời đi kia, quay đầu nói với Vu Phong:"Cháo đã nấu tốt sao?"

"Đã xong."

Hùng Tráng Sơn gật đầu, tiếp nhận cái khay đưa qua, xoay người bưng lên lầu hai.

Trong phòng ngủ trên lầu hai, Đường Thọ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ở trên giường, may mắn giường mới được làm từ gỗ đặc, bằng không, nếu là cái giường nhỏ khi cậu mới xuyên đến kia, bị Hùng Tráng Sơn ấn xuống vật lộn lâu như vậy, không chừng sẽ phát ta tiếng "cọt kẹt, y nha y nha" ám muội, sợ là tất cả các thương nhân ở trong hậu viện của Hùng gia đều biết hết. Cái giường này tuy cũng có chút động tĩnh, nhưng nhỏ hơn rất nhiều, cũng không biết dưới lầu Vu Phong cùng Vu Thành có nghe thấy không.


"Há mồm." Hùng Tráng Sơn để cái thìa đến bên mép Đường Thọ, gọi lại thần trí đang đi du tẩu của Đường Thọ trở về.

Đường Thọ đem đôi mắt chuyển hướng sang Hùng Tráng Sơn, Hùng Tráng Sơn chỉ mặc một chiếc áo đơn, vật liệu may mặc hơi mỏng dán ở trên người tựa như không thể bao quanh được hết cơ bắp, cậu biết cơ bắp này có bao nhiêu lực, thời điểm đè trên người cậu lăn lộn có bao nhiêu rắn chắc, véo đánh hay cắn đều bất động. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nhị lang nhà cậu thật là đẹp, tài hoa thô cuồng nhưng cũng không mất đi vẻ anh tuấn, thật là càng nhìn càng thấy đẹp mắt.

Hai mắt Đường Thọ gắt gao nhìn chằm chằm Hùng Tráng Sơn, mở miệng ra nuốt miếng cháo, cuối cùng vươn ra đầu lưỡi đỏ tiêm, ái muội mà liếm liếm môi, con ngươi lưu chuyển, hơi nước trong mắt mờ mịt, hiện ra vài phần phong tình.
Ánh mắt Hùng Tráng Sơn nháy mắt tối sầm, khi mở miệng nói chuyện, giọng nói cũng có chút ám ách:"Ngươi muốn chết sao?"

Chết như thế nào? Hùng Tráng Sơn sẽ không gϊếŧ cậu, mà sẽ lăn lộn cậu ở trên giường tới chết. Cậu không muốn đến điện Diêm La Điện, lúc Diêm Vương đọc ưu khuyết điểm khi còn sống và nguyên nhân chết đi, người khác đều là bệnh chết hoặc là xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết, tới phiên cậu đột nhiên biến thành bị nam nhân của chính mình chơi đến chết. Dù có chết cậu cũng chỉ muốn làm một con quỷ điệu thấp, không muốn làm một con quỷ nổi bật, các con quỷ khác ở âm tào đều biết có một con quỷ đến âm tào vì bị xxx quá độ.

Nghĩ như vậy, Đường Thọ thập phần sợ hãi, lắc đầu như trống bỏi.

Ánh mắt Hùng Tráng Sơn vững vàng nhìn chằm chằm Đường Thọ:"Vậy thành thật chút."
Nhưng Đường Thọ hiện tại không muốn làm, nhưng cậu cũng không nghĩ sẽ thành thật, lúc trước chưa tâm duyệt Hùng Tráng Sơn, trong lòng luôn cảm thấy thiếu thiếu điều gì đó. Giờ phút này đã tâm ý tương thông, Đường Thọ tự nhiên không ngừng rời mắt khỏi Hùng Tráng Sơn được, luôn cảm thấy càng nhìn càng thích, càng nhìn càng cảm thấy nam nhân nhà mình làm sao có thể đẹp như vậy, nhìn rồi nhìn lại không nhịn được mà muốn ôm, hôn y.

Đầu Đường Thọ đặt ở trên gối làm nũng nói:"Nằm làm sao ăn được cháo a, ta muốn đứng dậy."

Hùng Tráng Sơn liền thả bát cháo xuống, đứng dậy cầm lấy cái gối của y ở bên cạnh cậu, muốn chồng hai cái lên nhau để cho Đường Thọ dựa vào. Đường Thọ không lên tiếng, nhìn y bận trước bận sau, vỗ vỗ đánh đánh điều chỉnh góc độ nửa ngày, cảm thấy được rồi liền đi đến dìu cậu, Đường Thọ làm nũng quyến rũ:"Ta không cần gối đó, ta muốn nằm ở.... Nơi này." Nói xong còn ái muội mà xoa xoa cơ ngực Hùng Tráng Sơn.
Ánh mắt Hùng Tráng Sơn càng thêm âm trầm, sâu không thấy đáy giọng cũng càng thêm khàn khàn:"Ngươi xác định?"

Đường Thọ không biết sống chết mà tự mình chui vào, sau đó Đường Thọ còn ăn uống gì nữa, đương nhiên là Hùng Tráng Sơn ăn cậu.

Nội tâm Đường Thọ còn có chút tao đãng (kiểu gần như là dâʍ đãиɠ và tình thú ấy. Mun không chắc nên có sai sót mong mọi người bỏ qua.) khi yêu đương tha thiết liền muốn theo đuổi lưu hành thời hiện đại, dùng âm thanh khàn khàn ở bên tai Hùng Tráng Sơn gợi cảm kêu một tiếng:"A phụ."

Ở hậu thế các tình nhân nhỏ khi ở trên giường đều trêu chọc gọi 'ba ba',  mà Hùng Tráng Sơn là một lão già (ý chỉ thời cổ đại không gọi ba ba) , đương nhiên phải nhập gia tùy tục gọi là a phụ.

Thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Đường Thọ cảm thấy được Hùng Tráng Sơn nhất định sẽ bị âm thanh này gọi đến mềm xương, tại chỗ xie. (Chữ Xie này đúng như bản raw nha. mun không biết có nghĩa là gì)
Không nghĩ tới Hùng Tráng Sơn dừng lại, cay mày, thập phần lãnh khốc mà nhìn Đường Thọ lạnh lùng nói:"Ngươi vừa nãy gọi ta là gì?"

Đường Thọ cho là y không nghe rõ, lại gọi một lần.

Lần này, cả khuôn mặt Hùng Tráng Sơn đều trở nên âm trầm:"Sau này không cho phép ngươi lại gọi ta là a phụ, cũng không cho phép hắn tới đây nữa."

"A, a?" Này sao không giống với kịch bản, nói nam nhân đang yêu mà được gọi là ba ba đều bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đâu?

Hùng Tráng Sơn chuyển đổi thân thể, âm thanh lại nghiêm túc trước nay chưa từng có:"Hắn già như vậy, làm sao khỏe bằng ta tuổi trẻ lực tráng." Tựa như vì chứng thực lời mình nói, Hùng Tráng Sơn biểu hiện tuổi trẻ lực tráng cho Đường Thọ xem, khiến cậu nằm ở trên giường ba ngày liền, đi vệ sinh cũng phải gọi con gấu lớn dốt nát này ôm đi.
Đường Thọ từ thực tế rút ra cảm nghĩ, tuyệt đối ngàn vạn lần đừng tin vào những sách cấm đó, sự thật chứng minh, ngươi gọi người làm ở trên, nam nhân của ngươi sẽ hoài nghi ngươi coi trọng lão ba của hắn.

Muốn tình thú mà nam nhân của mình lại không hiểu, bị lăn lộn ở trên giường không thể động đậy, Đường Thọ nào còn có tâm tình tốt, đối với Hùng Tráng Sơn chơi trò tiểu tính tình. (Hờn dỗi vụn vặt)

Hùng Tráng Sơn ngồi xổm trong viện làm việc, trong đầu nghĩ tới giữa trưa làm sai để hống phu lang nhà mình, phu lang giận không để ý tới y, bất tri bất giác ngừng việc trong tay, đau khổ suy tư nghĩ cách hống Đường Thọ.

"Lang quân đây là đang suy nghĩ cái gì?" Thời tiết càng ngày càng nóng, Vu Phong đi ra thông khí, thời gian nghỉ ngơi cũng nhiều hơn.

Hùng Tráng Sơn liếc mắt nhìn hắn, thất thần nói:"Không biết đang êm đẹp tại sao phu lang lại sinh khí, nên dỗ như thế nào."
Vu Phong thầm nghĩ, hai phu phu Hùng gia sao lại thế này, Hùng phu lang rốt cuộc có cùng người khác chạy hay không a thế nào lại đảo ngược tình thế, biến thành Hùng lang quân hống hắn.

Nhưng mà chủ gia hòa thuận, người làm công như bọn họ mới có thể vui vẻ, căn cứ vào nguyên tắc này, Vu Phong liền nói:"Ta trước đây thấy a phụ chọc giận.... Mẹ kế ta, vì muốn để nàng tha thứ sẽ mua chút đồ trang sức quý trọng nào đó, mỗi lần cầm đồ vật vào tay, mẹ kế sẽ tha thứ cho a phụ."

"Quý trọng..... " Hùng Tráng Sơn nghĩ nghĩ, liền vội vàng đứng lên chạy vào nhà, không tới một hồi, y ôm một cái hộp gỗ nhỏ đi ra hướng lầu hai đi tới.

Rương gỗ nhỏ kia Hùng Tráng Sơn dùng hai tay là ôm trọn, y đem rương gỗ đặt bên cạnh gối của Đường Thọ, Đường Thọ liếc mắt nhìn chiếc rương gỗ không nhìn nhà tên tuổi (ý là cũ rồi nên không biết có từ bao giờ ấy ạ. Kiểu như 1 năm hay 2 năm....), nhưng vẫn không nhìn Hùng Tráng Sơn.