Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước
Chương 207: 207
Sáng hôm sau, Tần Tranh mở mắt ra, nhớ đến giấc mơ đêm qua của mình, vừa cảm thấy tức cười vừa muốn rơi nước mắt cho sự tận tụy của mình.
Nằm mơ mà còn lo tiến độ công trình, đó là chuyện của kiếp trước rồi.
Cô chuẩn bị ngồi dậy, tiếp tục đi xây thành thì mới phát hiện trên hông mình gác một cánh tay to.
Cô nhọc nhằn quay đầu qua thì phát hiện Sở Thừa Tắc đang chen một cái gối với mình.
Nói chính xác hơn, Sở Thừa Tắc nằm lên gối, còn cô thì gối lên cánh tay y.
Tần Tranh hơi ngạc nhiên: Y về khi nào thế nhỉ?
Cảm thấy người mình dinh dính, hẳn là đêm qua người nào đó cứ bám lấy mình làm toát mồ hôi, lòng Tần Tranh có chút hơi bất mãn.
Người này không ngủ trên gối của mình mà chen chúc với cô làm gì?
Đầu cô vừa hiện lên suy nghĩ này thì mắt đã nhìn thấy một chiếc gối khác bị cô đạp xuống góc giường, thế là Tần Tranh lại thấy chột dạ.
Thôi xong, là cô chiếm đoạt cả hai cái gối.
Tần Tranh rón rén gỡ cánh tay đặt trên hông mình ra, cố gắng dậy thật nhẹ nhàng.